Phương Thế Hữu quay đầu liếc mắt, nhịn không được cười khì một tiếng:
“Quan to chừng này, mà xuống xe cũng giống gà con mới ra khỏi vỏ, một bước hụt chân ngã sóng soài!”
Ta trừng mắt lườm hắn:
“Nhỏ giọng chút đi! Chọc giận người ta thì ngươi lãnh đủ đấy! Nhanh lên, mau về mổ heo, băm nhân, gói bánh bao thôi.”
Đang vội vàng rảo bước trở về, trong chớp mắt, ta chợt nghe có ai đó cất giọng khàn khàn gọi:
“Tiểu Ngư...”
Ta xoa xoa tai, quay đầu nhìn quanh.
Nhưng bốn phía không còn tiếng động gì nữa.
24
Vị Thừa tướng kia quả thực tâm tư khó lường.
Chiều hôm ấy, Đại tướng quân lệnh cho tất cả nữ nhân trong quân doanh rửa mặt sạch sẽ, thay y phục chỉnh tề rồi đến chủ soái doanh bái kiến.
“Lớn lối thật đấy, cứ như đang tuyển thiếp vậy!”
“Mấy tên quan triều đình chẳng có tên nào tốt đẹp! Đặt chân vào doanh trại đêm đầu tiên đã đòi ca kỹ hầu hạ rồi.”
“Tình tỷ tỷ, tỷ có đi không?”
Ta cầm đĩa giấm, từng miếng từng miếng gắp bánh bao, ăn đến là ngon miệng, nghe vậy bèn bật cười:
“Ta đi làm gì chứ? Người ta cần mỹ nhân hầu hạ, còn ta mặt to, eo thô, chân tay vụng về, người lại đầy mùi lương khô và thuốc thang. Hầu hạ không nổi đâu! Ha ha ha!”
Cả bàn nữ binh cười rộ lên.
Hồng Trần Vô Định
Chúng ta trốn trong trướng ăn bánh bao, trong khi số nữ nhân bị triệu tập vắng mất mười mấy người.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trang-sang-nam-ay-trong-nguc-toi/2230795/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.