Edit: ji [Vì sự an toàn của bản thân, đừng điều tra những việc không liên quan đến mình] —–o0o—– Bỏ qua câu hỏi của Trần Lạc Du, Trần Phi Lân liếc nhìn bốn đầu lọc thuốc trên mặt đất, sau đó nhìn vào túi nilon mà Trần Lạc Du đặt ở bên cạnh. Miệng túi không được buộc chặt, rau diếp, khoai tây và các nguyên liệu khác bên trong bị lộ ra ngoài. Khoảnh khắc nhìn thấy Trần Lạc Du vừa rồi, Trần Phi Lân cảm thấy anh đang theo dõi mình, nhưng hiện tại nhìn thấy những cái này hắn lại không thể xác định. Nhiệt độ đã giảm vài ngày trước, nếu Trần Lạc Du thực sự muốn đi theo hắn, hẳn sẽ không ăn mặc như vậy mà đi ra ngoài. Nhưng nếu không phải là theo dõi, chẳng lẽ anh sống ở gần đây sao? Ý nghĩ này xuất hiện khi lần đầu tiên Trần Phi Lân đến tiểu khu này, dù sao thì nó cũng rất gần bệnh viện trung ương, hắn nhớ Trần Lạc Du đã nói nhà bà của anh ở gần đây. Tuy nhiên hắn cũng không biết vị trí chính xác, hơn nữa căn nhà là do Tào Tư thuê, trước khi thuê cũng không báo với hắn. Tào Tư nhìn trúng nơi này bởi vì môi trường phức tạp có thể dễ dàng che dấu vỏ bọc, vì vậy hắn cũng không có lý do gì để phản đối. Thời điểm Trần Phi Lân vẫn còn đang ngơ ngẩn, Trần Lạc Du lại hắt hơi. Anh liên tục che miệng và mũi, như thể anh thực sự cần khăn giấy. Trần Phi Lân giằng co với anh một lát, cuối cùng nói: “Chờ một chút.” “Ồ.” Câu trả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tren-nhung-tang-may-lam-quang-hi/2919749/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.