Edit: Ji [Kỳ thực, từ lúc bắt đầu đã không có khả năng] —–o0o—— “Tôi giúp cậu đổi vé xe thành chín giờ sáng mai, tôi vừa tới chỗ Tô Lệ lấy.” Thái Thơ Nghi nói ở đầu bên kia điện thoại, đồng thời có thêm giọng nói phát thanh, hẳn là cô ấy vẫn đang ở nhà ga. Trần Phi Lân nhéo nhéo giữa lông mày nói: “Được, cảm ơn.” “Có cần phải khách sáo với tôi thế không?” Thái Thơ Nghi khuyên hắn: “Cậu đừng quá lo lắng, có lẽ mọi chuyện không nghiêm trọng như cậu nghĩ đâu.” “Ừm, tôi ổn.” “Vậy không nói chuyện với cậu nữa, dì bên cạnh có chuyện muốn hỏi tôi.” “Được.” Sau khi cúp điện thoại, Trần Phi Lân quay đầu liếc nhìn màn đêm ngoài cửa sổ. Đêm nay không có trăng, tầng mây xám xịt như được sơn bằng xi măng, lộn ngược giữa không trung, nhìn thật sự áp lực. Hắn thở hắt ra, đứng dậy đi vào phòng WC để tắm. Khi đi ra, hắn thấy có bốn cuộc gọi nhỡ trong điện thoại của mình, tất cả đều là của một cái tên gần đây không xuất hiện. Bây giờ đã là mười giờ rưỡi, không biết Trần Lạc Du sao lại gọi điện muộn như vậy. Trần Phi Lân gọi lại, ngay khi vừa kết nối, hắn nghe thấy giọng nói dồn dập th* d*c: “Anh đang ở trong ký túc xá à?” “Ừ.” “Em ở dưới lầu, xuống đây một chút.” Trần Lạc Du nói xong liền cúp máy, căn bản không cho Trần Phi Lân cơ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tren-nhung-tang-may-lam-quang-hi/2919775/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.