Khi xây nhà, Uông Tễ vẫn giữ lại bếp củi truyền thống bên cạnh bếp ga hiện đại trong căn bếp của mình. Nhưng hầu như chẳng mấy khi anh đụng đến củi lửa, thường chỉ dùng bếp ga cho nhanh.
Hôm nay, một mình nấu ăn, anh mang chảo đáy bằng ra, định làm ít bánh hành dã chiến.
Chảo vừa quét một lớp dầu mỏng, anh vo bột thành những miếng cỡ lòng bàn tay rồi bỏ vào chiên. Khi hai mặt bánh vàng rộm, thơm lừng, anh gắp ra dĩa.
Bánh hành mới ra lò giòn rụm bên ngoài, mềm mịn bên trong, cắn đến đâu là nghe hương vị béo thơm của lạp xưởng lan tỏa đến đó.
Uông Tễ bưng dĩa bánh ra khỏi bếp, định bụng ngồi trong sân vừa ăn vừa ngắm cảnh. Ngoài trời không mưa không nắng, một buổi sáng yên bình. Vừa cắn một miếng bánh, anh lại nhớ đến Phù Tô – người vừa gặp hôm trước.
“Phù Tô…”
Anh thầm lặp lại cái tên, nghĩ mãi không thôi. Tên vừa hay, người lại đẹp, nhưng tính cách thì quả thật lạnh lùng.
Ban đầu anh muốn hỏi về thiết kế sân vườn nhà người nọ, xem hắn thuê đội nào trong huyện làm, để mình cũng chỉnh sửa sân nhà, trồng thêm ít cây cảnh và đặt một cái bàn đá cho mát mẻ vào mùa hè. Nhưng nghĩ đến vẻ lãnh đạm của Phù Tô, anh lại thôi, chắc nhờ Uông Dịch Dương hỏi thăm giúp thì hơn.
Uông Dịch Dương là em họ anh, đang làm ăn phát đạt ở huyện thành. Nhà hàng của cậu ta lúc nào cũng đông khách, một phần nhờ tính cách xởi lởi của cậu ta, phần khác nhờ món
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tren-nui-co-chuyen-gi-uong-nha-nha/1528034/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.