Nói chuyện xong với hai vị lão nhân, Uông Tễ chưa vội về nhà. Lâu ngày không quay lại, anh cố ý đi một vòng quanh ngọn đồi phía sau để quen thuộc lại đường đi.
Đi được một đoạn, khi bước qua những tán thông trước mặt và phóng tầm mắt về phía xa, anh chợt khựng lại.
Núi non mờ ảo, trong màn mưa giăng phủ, giữa cảnh sắc hoang vu là một căn nhà nhỏ ba tầng lặng lẽ tọa lạc. Như bước ra từ một câu chuyện cổ tích, căn nhà gỗ nép mình trong rừng sâu, được bao bọc bởi những khóm hoa rực rỡ, tách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài.
Ngày mưa âm u, ánh đèn vàng ấm áp trong căn nhà soi sáng cả khu vườn, ánh sáng len qua làn sương mỏng, như thấm vào tận sâu trong lòng Uông Tễ.
Đến giờ ăn trưa, chú Uông và Uông Dịch Dương đang ở sân sau vặt lông gà, còn thím Uông đứng cạnh bếp củi trong bếp, xào thịt xông khói với chiếc xẻng lớn. Uông Tễ ngồi bên lò bếp châm lửa. Trong tiếng củi nổ tí tách, ánh lửa nhảy nhót làm sáng lên nửa bên mặt anh, rồi đổ bóng lên tường thành hình ảnh chập chờn.
Khói bếp từ từ lan tỏa vào không gian, mưa ngớt. Uông Dịch Dương dọn hẳn một chiếc bàn gỗ nhỏ ra sân, bốn người ngồi ngoài trời dùng bữa.
Trên bàn là một bữa cơm mang đậm hương sắc núi rừng: canh gà hầm măng non, thịt xông khói xào cải xuân, trứng chiên tỏi tây, nhân trần hấp, dương xỉ trộn chua ngọt, và thêm một bát canh ba vị với thịt thái lát.
Cả bàn đầy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tren-nui-co-chuyen-gi-uong-nha-nha/1528035/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.