16.
Trên xe ngựa, Lệ Phi trang điểm lộng lẫy, châu ngọc trên đầu chói mắt đến mức mù mắt kẻ khác.
Lý do là Hoàng hậu đau lòng thay Thái tử, nhất quyết ở lại cung dưỡng bệnh cùng Thái tử; còn Quý phi thì bệnh điên ngày một trở nặng, không được phép ra khỏi cửa Cảnh Dương cung nửa bước.
Lần săn bắn này có Lan Tần, Huệ Tần và một số phi tần theo hầu, nhưng vị trí cao nhất vẫn thuộc về Lệ Phi. Kiệu của Lệ Phi đi ngay sau xe ngựa của Hoàng đế, lần này nàng được thỏa chí oai hùng một phen.
Ta vốn đang hầu hạ Lệ Phi chải đầu, nàng vẫy tay gọi Bích Vân đến thay ta.
“Thu Thiền, hôm nay nhà bếp làm món bánh bơ khá ngon, ngươi đi mang một phần cho Bệ hạ, một phần cho Nhị hoàng tử.”
Lệ Phi nhìn ta đầy ý tứ: “Nhị hoàng tử đi theo mà không mang người hầu nào, ngươi đưa cho Nhị hoàng tử xong thì ở lại trên xe ngựa của hắn đi.”
“Để Nhị hoàng tử thiếu người chăm sóc, là ta sắp xếp chưa kỹ.”
Ta gật đầu, Bích Vân bên cạnh liếc nhìn ta đầy ganh ghét. Ta đi nhanh đến mức không nghe được Lệ Phi nói với Bích Vân sau lưng:
“Đồ ngốc, thế làm ngươi còn ganh tỵ với Thu Thiền sao? Thật sự cho rằng đây là việc tốt đấy à?”
“Ngươi chỉ nhìn dung mạo của Nhị hoàng tử, hắn cũng phải phải người lương thiện gì...”
17.
Ta cúi đầu thật thấp khi bước lên ngọc liễn của Hoàng đế, giữ thái độ hết sức kính cẩn.
"Bệ hạ, đây là món bánh do Lệ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tri-xuan-thu/2784321/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.