Tô Kiến Thanh mời Kỳ Chính Hàn vào nhà, ngoài trời đang mưa to cũng là một lý do, nhưng còn một nguyên nhân khác, cô muốn nghiêm túc nói chuyện với anh một lần. Từ tận đáy lòng, cô muốn từ chối sự dây dưa mập mờ giữa họ, dù là rõ ràng hay ngấm ngầm.
Dù có tuyệt tình, cô cũng nên nói cho rõ, sự tiếp cận tùy tiện của anh là vô ích, vừa mất công vừa tốn của, chỉ khiến cả hai đều không thoải mái.
Cô muốn cái tên “Kỳ Chính Hàn” biến mất sạch sẽ khỏi thế giới của mình. Cứ dây dưa mãi thế này, không biết sẽ kéo dài tới bao giờ.
Vào trong nhà, Tô Kiến Thanh lấy khăn lông đưa anh: “Người anh toàn nước, lau đi.”
Anh đứng ở cửa, chưa bước hẳn vào, môi mím lại, sắc mặt u ám, áo quần ướt sũng, nước mưa dính nhớp trên người khiến anh thấy khó chịu. Kỳ Chính Hàn chỉ lau đại vài chỗ qua lớp áo sơ mi, hỏi cô: “Có áo để thay không?”
Tô Kiến Thanh đáp: “Nhà em sao có đồ để anh thay được chứ?”
Rồi cô xoay người đi vào trong, bật điều hòa: “Vào ngồi chút đi, đừng đứng đó.”
Cô rót nước cho anh nhưng phát hiện trong ấm đã cạn trà, lục lọi một hồi cũng chỉ tìm được một gói trà ô long bình thường, không mấy cao cấp. Nghĩ tới nghĩ lui, cô đành pha tạm vậy, thầm mong anh đừng vừa nhấp môi đã chê bai.
Kỳ Chính Hàn đứng ở cửa bếp nhìn bóng dáng cô bận rộn: “Để anh nấu mì cho em.”
Tô Kiến Thanh nói: “Không cần, nhà không có mì.”
“Anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-choi-duoi-anh-trang-hoai-nam-tieu-son/2724511/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.