Ánh sáng dịu dàng của buổi sớm rơi trên mí mắt Tô Kiến Thanh một thoáng, cô nghe thấy âm thanh kẽo kẹt từ chiếc giường bên cạnh. Ngoảnh đầu lại nhìn thì thấy Kỳ Chính Hàn đang ngồi dậy mặc quần áo. Anh để trần nửa thân trên, quay lưng về phía cô, đang mặc vào chiếc quần thường phục, thắt dây lưng. Cơ thể anh ngập nửa trong ánh nắng sớm mai, cánh tay và lưng căng đầy đường nét, khối cơ rắn rỏi, các đường vân hiện rõ. Sự tự giác rèn luyện của anh luôn khiến cô ngưỡng mộ.
Điều khiến Tô Kiến Thanh bối rối là hình xăm từng có trên người anh dường như biến mất. Cô dụi mắt, định nhìn kỹ lại thì Kỳ Chính Hàn đã xoay người.
Anh lấy chiếc áo mỏng đặt ở thành giường, vừa nhấc mí mắt đã bắt gặp cái nhìn chăm chú của cô. Lông mày nhíu chặt như đang cố nén điều gì đó, Tô Kiến Thanh hỏi: “Sao mặt mày khó coi thế, ngủ không ngon à?”
Kỳ Chính Hàn trầm giọng: “Cái giường này suýt nữa làm anh đau chết.”
“Anh là công chúa hạt đậu à?” Cô nghĩ một lúc, rồi sửa lời. “À không, là thiếu gia hạt đậu.”
Anh không phản bác, mặc xong áo rồi bước đến trước mặt cô, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng cọ lên má cô, hỏi: “Có thấy chỗ nào khó chịu không?”
Tô Kiến Thanh lắc đầu.
Kỳ Chính Hàn bỗng nở nụ cười ẩn ý, lười nhác nói: “Hôm qua anh ngẫm lại rồi, thật ra hôm đó không hẳn là làm đến bốn giờ. Là vừa xem phim vừa làm, nên mới chậm rì rì đến tận giờ đó.”
Tô Kiến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-choi-duoi-anh-trang-hoai-nam-tieu-son/2724520/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.