5
Vòng xoay ngựa gỗ không ngừng xoay chuyển, rất nhanh đã đến gần một tấm biển báo.
Biển báo đen kịt, trên đó vẽ những dấu gạch chéo màu đỏ.
Một, hai, ba…
Tôi đếm thử, tổng cộng có chín dấu cộng thêm một nét ngang.
Đây là cái gì?
Nhìn thấy biển báo, sắc mặt Tâm Tâm biến đổi, đưa tay che mắt tôi, hét lớn: “Đừng nhìn.”
Rất tiếc, cô bé đã chậm một bước.
Ầm!
Một tiếng sấm sét nổ vang trong đầu tôi.
Những dấu gạch chéo màu đỏ bắt đầu méo mó biến dạng, mỗi nét đều biến thành một đứa trẻ.
Chúng chạy nhảy dưới ánh nắng mặt trời, trên mặt là nụ cười hạnh phúc.
Nhưng đột nhiên, mây đen kéo đến, bầu trời tối đen xuất hiện một vệt m.á.u đỏ.
Những đứa trẻ bắt đầu khóc.
Chúng bị một dòng sông m.á.u ngăn cách, chia thành hai bên trái phải.
Những đứa trẻ bên trái liều mạng muốn nhảy xuống sông nhưng chưa kịp đến gần, sóng m.á.u đã đánh bật chúng ra xa hơn.
Bên phải thì hoàn toàn ngược lại, những đứa trẻ bị bóng đen kéo lê chạy mãi về phía xa, dòng sông m.á.u vươn ra những sợi dây máu, trói chặt cổ tay từng đứa trẻ.
Dây m.á.u thẳng tắp, căng như dây đàn sắp đứt.
“Bố!”
“Mẹ!”
Tôi nghe thấy tiếng la hét và khóc lóc của những đứa trẻ.
Tuyệt vọng lan tràn trong không khí.
Tôi cảm thấy mình sắp không thở nổi, tim đau thắt lại, nước mắt đã làm mờ tầm nhìn từ lúc nào không hay.
Lờ mờ, tôi nhìn thấy Tâm Tâm.
Tâm Tâm mặc chiếc váy hồng giống hệt bây giờ, vừa khóc vừa chạy về phía
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-choi-kinh-di-chua-khoi-chung-tram-cam-cua-toi/790674/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.