Sau bữa tối, mọi người ngồi trong phòng khách cùng nhau xem TV và trò chuyện, Quý Phùng Tuyết nhìn đồng hồ, đã sắp đến giờ ra sân bay. Chị đứng dậy tạm biệt mọi người ở Hạ gia, mẹ Hạ lấy hai chai rượu vang trong nhà đưa cho chị, mọi người cùng đưa chị ra sân rồi lại dặn dò hồi lâu.
Khi Quý Phùng Tuyết chuẩn bị lên xe, một chiếc xe thể thao màu đỏ phóng tới và dừng lại ở cổng.
Quý Phùng Tuyết vẫn nhớ chiếc xe này được gọi là Hoa Hồng.
Cửa xe mở ra, chủ nhân của Hoa Hồng bước xuống, chạy vội đến trước mặt chị, thở hào hển: “May mà còn kịp, chị chuẩn bị đến sân bay sao?”
“Ừm.” Tim Quý Phùng Tuyết chợt mềm nhũn, “Đã ăn cơm chưa?”
“Vẫn chưa, nhưng để em đưa chị ra sân bay trước đi.” Hạ Lâm Hạ quay đầu nói với mẹ Hạ: “Mẹ, nhớ để dành đồ ăn cho con nha.”
“Đi đi đi đi.” Mẹ Hạ vẫn còn canh cánh trong lòng về việc nói dối của Hạ Lâm Hạ, vì thế mà ánh mắt nhìn Quý Phùng Tuyết cũng tràn ngập yêu thương, đây là người tốt đến mức nào mới có thể chấp nhận con gái bà chứ, “Tiểu Tuyết, chúc con năm mới vui vẻ nhé, gửi lời chào của cô đến bà thông gia luôn nhé.”
“Dạ, con cảm ơn cô, con chúc cô năm mới an khang.” Quý Phùng Tuyết ôm mẹ Hạ, sau đó ngồi lên ghế lái.”
Hạ Lâm Hạ cũng ngồi vào xe, sau đó đột ngột hạ cửa sổ xuống, “Mẹ, sao mẹ chưa tặng quà cho chị Quý?”
“Mẹ tặng rồi.” Mẹ Hạ tỏ vẻ rất vô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-thanh-cap-doi-hop-dong-voi-doi-thu-khong-doi-troi-chung/1383495/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.