Trên mạng đã bắt đầu nổi phong ba nhưng đương sự vẫn ngây thơ không biết gì, hai người nói nói cười cười trở về nhà.
Cô giáo Trương nhà bên đang ngồi chơi mạt chược cùng Phương Hưng Ngôn đột nhiên ngừng lại, chỉ vào TV không ai xem, nói: “Này, kia không phải Phùng Tuyết sao? Sao mới một lúc không thấy đã lên TV rồi.”
Phương Hưng Ngôn và những người khác liền quay qua xem, khi hết buổi phỏng vấn liền bật cười.
Cô giáo Trương cười nói: “Cô gái bên cạnh đẹp thật, Hạ Lâm Hạ đúng không, nhìn nóng như lửa vậy chứ đứng chung với Phùng Tuyết rất xứng đôi.”
Một người khác cũng cười: “Đúng vậy, người ta chạy thật xa đến đây chúc Tết bà Phương mà bà Phương lại ngồi chơi mạt chược, bà cũng thật là.”
“Là ai nói ba tay thiếu một tay phải kéo tôi vào cho bằng được.” Phương Hưng Ngôn nói: “Hơn nữa cô nhóc này nhìn thấy tôi là căng thẳng, không phải tôi đang cho con bé thời gian để thích ứng sao. Ai da, đừng nói con bé căng thẳng, ngay cả tôi gặp con bé cũng lo lắng đây.”
Cô Trương trêu chọc: “Không phải chứ giáo sư Phương, thiết diện giáo sư như bà cũng có lúc sợ người trẻ à?”
“Tất nhiên, cô nhóc ấy đáng yêu vậy mà.” Phương Hưng Ngôn ra bài xong, thở dài khẽ đến mức không thể phát hiện, “Quý Phùng Tuyết rất thương yêu cô nhóc đấy, vất vả lắm mới đưa người ta về nhà được, tôi không thể làm vướng chân vướng tay con mắm thối kia.”
Lời còn chưa dứt, những người khác đột nhiên im bặt, đồng loạt nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-thanh-cap-doi-hop-dong-voi-doi-thu-khong-doi-troi-chung/1383511/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.