Chỉ cần cô có được giấy phép kinh doanh nhà xuất bản, thì mọi vấn đề đều có thể dễ dàng giải quyết.
Cô suy nghĩ một lúc rồi nói “Ngoài chuyện này ra, chị còn có một việc khác cần em làm.”
“Chị Khương, chị nói đi.”
Lê Sơ vực dậy tinh thần, tỏ vẻ giống như mình là đối tác kinh doanh của Khương Chi vậy.
Trương Anh Tử ở bên cạnh nhìn mà thấy chua xót, rõ ràng cô mới là người bàn chuyện làm ăn với chị Khương trước mà.
Tiểu Diệu và Tiểu Qua nghe không hiểu, nhưng hai cậu bé vẫn dựng đứng lỗ tai, nghiêm túc lắng nghe.
“Chỗ chị có một số mặt hàng lớn như đàn piano, dàn loa và tivi mà chị có được thông qua một đường dây đặc biệt, đều còn mới tinh, em có thể tìm được người mua không? Chúng ta muốn thành lập nhà xuất bản, thế nào cũng phải xoay sở chút vốn”.
Lúc Khương Chi nói lời này, khuôn mặt của cô vô cùng bình tĩnh.
Lê Sơ thì “Xuýt” một tiếng, cậu ấy nhìn Khương Chi với ánh mắt vô cùng ngạc nhiên.
Thời buổi này, tivi, tủ lạnh và những thứ tương tự không phải là hiếm, nhưng dàn loa và đàn piano lại là những mặt hàng đắt tiền, đều phải có phiếu mới mua được, dàn loa còn là chỉ tiêu của những nhân viên cần xuất ngoại, rất nhiều người muốn mua cũng không tìm được đường mua.
Đàn piano là một loại nhạc cụ có nguồn gốc từ nước ngoài và được đông đảo công chúng ưa chuộng.
Đáng tiếc, piano cũng không phải là loại nhạc cụ mà ai muốn học cũng có thể học được,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-ve-80-tro-thanh-nu-phu-ban-con-doi-luong-thuc/2520090/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.