Dương Bội sắc mặt vô cùng khó coi, dĩ nhiên vừa bị Trạch Lâm mắng cho một trận dữ dội. 
. 
Dương Bôi mím môi âm thầm mắng Tô Nhược , để xem khi về nước cô ta tính sổ với hai người kia thế nào. 
Hồi hộp đứng yên chờ đợi Trạch Lâm gọi điện cho bên Cảnh Tử Sâm xin lỗi. 
Dù gì cũng là Tổng giám đốc một công ty giải trí có tiếng nhưng bây giờ phải hạ mình vì việc làm ngu ngốc của một diễn viên mới nổi. 
. 
Càng nghĩ càng tức giận. 
. 
Nhưng làm việc trong cái thế giới showbiz này bao nhiêu năm , ông ta rất rõ tiếng tăm của Cảnh Tử Sâm , nói ít làm nhiều , nhìn có vẻ nhu hòa , thoải mái tiếp cận nhưng rõ ràng là người vô cùng xa cách , khóe môi lúc nào cũng vương ý cười nhưng cách làm việc thì tàn nhẫn , dứt khoát ,chưa bao giờ cho ai mặt mũi. 
Tiếng chuông reo khá lâu vẫn không ai bắt máy đến lúc Trạch Lâm mất hết kiên nhẫn nghĩ rằng bị từ chối , Trần Lực mới nhận cuộc gọi. 
Trạch Lâm vội hạ giọng mừng rỡ. 
- Thư Kí Trần là Tôi ,Tôi là Trạch Lâm ,cậu khỏe không ? 
- Có vấn đề gì sao Trạch Tổng ? 
Giọng Trần Lực không cảm xúc ,nhàn nhạt lên tiếng. 
Trạch Lâm cười lấy lòng ,vội nói. 
. 
- À. 
. 
chuyện là thế này , Tôi gọi để muốn gặp Chủ Tịch Cảnh để xin lỗi vì chuyện của Tô Nhược. 
- Có gì ông cứ việc nói với Tôi là được , Chủ Tịch đang nghỉ ngơi. 
Điều đó ông ta biết 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-buoc-trai-tim-nu-minh-tinh/1355024/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.