Bảo Sở Dịch Lan nằm ngơ, anh cũng không nghĩ tới có một ngày người yêu, trợ lý, cùng với thuộc hạ tựa như học sinh tiểu học vi phạm nội quy đứng một hàng trước mặt mình.
Sở Dịch Lan uống trà hoa cúc hạ hỏa.
Chẳng mấy chốc, cửa phòng bị gõ vang.
Quản lý khách sạn được cho phép tiến vào, vừa thấy cảnh tượng này đã vô thức muốn lui ra ngoài. Nhưng Sở Dịch Lan đã mở miệng: "Chuyện gì?"
Giọng điệu quản lý khách sạn nhẹ nhàng chậm rãi, mang theo tràn ngập lấy lòng: "Là thế này anh Sở, Thiên Sùng mong muốn có cơ hội giáp mặt giải thích với anh."
"Bảo họ cút đi." Sở Dịch Lan lạnh giọng.
Quản lý khách sạn cũng không có ý định khuyên giải thêm, chuồn nhanh như bay. Nhưng khi đi ngang qua bên người Nhiếp Thịnh hơi khựng lại một chút.
Nhiếp Thịnh vô thức quay đầu, vừa lúc nhìn thấy quản lý lộ ra màn hình điện thoại, phía trên là một lá đơn xin từ chức hoàn chỉnh đã viết xong.
Quản lý dùng ánh mắt "Người làm thuê khốn khổ cho nên tôi hiểu" hỏi Nhiếp Thịnh: Muốn mua không?
Khóe mắt Nhiếp Thịnh run rẩy, vội vàng tiễn người ta ra ngoài.
Mới vừa đóng cửa lại đã nghe Sở Dịch Lan nói: "Khuya rồi về nhà hết đi, mọi chuyện trải qua tôi đều sẽ điều tra rõ ràng." Nói xong nhìn về phía Dương Bân: "Tốt nhất là cậu nên đi bệnh viện khám xem, đầu không như những bộ phận khác, đừng để bị đánh thành đồ ngốc."
Dương Bân gật đầu liên tục: "Vâng, sếp."
Sở Dịch Lan đứng dậy, kéo lấy Thẩm Liên đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-dat-dien-vien-vo-danh-nha-ai-vua-len-san-khau-da-hon-vai-ac-cho-dien/2731037/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.