Trước đây, Phùng Duyệt Sơn không dám quá càn rỡ trước mặt Sở Dịch Lan và Ninh Tư Hàm, bởi vì sẽ bị đánh.
Nhưng Chu Nguyên Lâm thì khác, không ít lần phải nghe cậu ta "tụng kinh".
Một khi người này có chuyện vui là y như rằng đảo qua đảo lại ba bát đậu hủ đậu hủ ba bát nói mãi. Chuyện nhỏ còn như thế càng đừng nói là lần này vừa tỏ tình thành công sau ba mươi hai lần, đã không rảnh quan tâm xem đối phương là ai nữa.
Cho dù là Sở Dịch Lan cũng bị bắt dỏng tai lên nghe.
Sau đó, Sở Dịch Lan nheo mắt chứng kiến mức độ "lắm lời" của Phùng Duyệt Sơn.
【Đúng là điều kiện để hai người yêu nhau là phải hiểu người kia cần gì. Haiz, em thấy có lỗi với Trần Mộc quá.】
【Tối qua em đã nói rõ với ba rồi. Trời đất, cảnh tượng lúc đó chắc mấy anh chưa từng thấy bao giờ đâu. Em quỳ cái rầm xuống trước mặt ba, ông ấy cũng phải đơ người luôn.】
【Ba em suýt đánh em thật luôn đấy. Nhưng không sao, đau mà vui.】
Lúc này, Chu Nguyên Lâm phát hiện mình không phải trưởng nhóm, không đá Phùng Duyệt Sơn ra được cho nên đã chủ động thoát nhóm.
Sao không đánh chết cậu cho rồi đi , Ninh Tư Hàm nghiến răng nghĩ. 【Trần Mộc xót em lắm á~】 【Em ôm được em ấy rồi, hì hì hì!】 【Em còn tắm rửa, ăn cơm trong nhà Trần Mộc nữa. Bánh bao thịt em ấy tự làm siêu ngon luôn, có dịp mời mọi người ăn nhưng đừng ăn nhiều quá nha~】 "Sao Trần Mộc không từ chối lần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-dat-dien-vien-vo-danh-nha-ai-vua-len-san-khau-da-hon-vai-ac-cho-dien/2731130/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.