Đúng như dự báo thời tiết, đến trưa hôm sau, nhiệt độ không ngừng tăng cao.
Trần Hạ mặc một chiếc sơ mi cùng quần ống suông, nhìn sang Từ Kiêu cũng ăn mặc khá thoải mái, bèn hỏi: “Chúng ta ăn mặc thế này có quá tùy tiện không?”
“Không đâu, chỉ đến trò chuyện vài câu rồi ăn bữa cơm thôi.”
“Vậy… phía Chư Lực thì sao?”
“Họ cũng cử người đến. Sao vậy?”
“Em hơi căng thẳng.” Cô không khỏi hối hận vì hôm qua nửa tỉnh nửa mê mà đồng ý đi cùng anh, “Bây giờ em cũng chẳng có danh phận gì.”
“Kệ đi.”
Từ Kiêu muốn nói rằng, chỉ cần cô đứng bên cạnh anh, thì chẳng cần danh phận gì cũng đủ rõ ràng. Nhưng anh không muốn tạo áp lực cho cô, chỉ dày mặt cười tươi: “Vậy em nỡ để anh đi một mình sao? Ngày mai em phải đi làm rồi, ban ngày không thể gặp nhau. Trên đường, nói chuyện với anh một chút cũng được mà.”
Anh đưa ra lý do như vậy, Trần Hạ cũng không phản bác nữa. Thế là Từ Kiêu lại hỏi:
“Chúng ta gọi đồ ăn hay ra ngoài ăn?”
“Anh hẹn Vương Thành lúc hai giờ rưỡi đúng không?” Cô sợ muộn nên nói, “Nấu mì đơn giản là được.”
“Vậy nấu nhiều một chút, anh đói rồi.”
“Được.”
“Hay để anh nấu?”
“Không cần.” Vừa rồi cô nghe thấy tiếng máy giặt báo đã giặt xong, liền giao cho anh một nhiệm vụ khác, “Anh đi lấy ga giường ra phơi đi.”
Từ Nhã Phong đến thôn Thạch Lâm mất một tiếng rưỡi đi đường. Ăn xong rồi xuất phát, Trần Hạ ngồi ghế phụ lái, ngáp một cái. Từ Kiêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-sinh-da-tinh-nhat-linh-cuu-luc/2716368/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.