Di chứng về "quỷ" cũng không kéo dài quá lâu, tốt xấu gì sau khi La Giản thở dốc một hồi, cậu cũng cảm giác thoải mái hơn nhiều, nhưng cậu vẫn luyến tiếc rời khỏi vòng tay ôm ấp của kẻ truy sát, liền bò a bò trong ngực Hình Viêm, đem toàn bộ mặt chôn trên ngực Hình Viêm, Hình Viêm sủng nịnh, ôn nhu vuốt ve tóc La Giản.
Nhưng Hình Viêm vừa vuốt vuốt, tay chân liền không thành thật, bế La Giản lên để cậu ngồi lên hai chân mình, mà bản thân trực tiếp ngồi bên cạnh một cây mây thật lớn, vừa hôn môi La Giản, vừa vói tay vào quần áo cậu. Đôi tay kẻ truy sát có chút lạnh lẽo, khiến La Giản không tự giác rùng mình một cái, trên tay dùng đẩy đẩy hắn, nhưng không đẩy ra được.
Kẻ truy sát được một tấc lại muốn tiến một thước, đôi tay ôm chặt La Giản, cắn môi La Giản mà cẩn thận gặm, đầu lưỡi cũng muốn vói vào đảo long trời lở đất, La Giản cảm thấy hô hấp còn khó khăn hơn vừa rồi.
Đang dây dưa, liền cảm giác được thứ cứng rắn lửa nóng chống lên hông La Giản, La Giản tức khắc đại não sung huyết, mặt đỏ như quả táo, cậu dùng hết sức từ lúc còn bú mẹ mà kéo dãn khoảng cách với Hình Viêm, nhỏ giọng oán trách: "Cũng không nhìn xem đây là đâu, đừng nháo!"
Hình Viêm mắt điếc tai ngờ, thò mặt qua cọ cọ La Giản, thậm chí còn chứa ý vị sắc tình, đỡ eo La Giản, để mông cậu cọ sát trên đùi hắn.
"Đừng như vậy..." La Giản mặt đỏ đến lợi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tron-thoat-mat-that-vo-han/2595503/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.