Rừng núi hoang vắng, muốn chờ ông trời mở mắt sợ là chỉ có thể chờ Giang Hàm đến nhặt xác nàng.
Cho nên Cố Sanh không chỉ biết kêu cứu, mà còn muốn chạy!
Chui ra cỗ kiệu, còn có thể nhìn thấy bóng lưng của hai kiệu phu hoảng hốt không chọn đường mà tháo chạy.
Không đợi nàng nhấc chân đuổi theo, phía sau bỗng nhiên truyền đến một tiếng kim thiết va chạm!
Ngay sau đó, lợn rừng đột nhiên phát sinh một trận tê rống thê lương!
Cố Sanh sợ đến chân mềm nhũn, theo bản năng nghiêng đầu nhìn lại, chỉ thấy lợn rừng giãy dụa như điên trong cỏ hoang, không bao lâu liền nhảy ra khỏi bụi cỏ.
Trêи đùi trước bên trái của nó máu tươi nhễ nhại, trêи chân thình lình xuất hiện một cái bẫy thú!
Cố Sanh thầm nghĩ có được cứu rồi! Cũng không ngờ lợn rừng lại ra sức thoát khỏi cái bẫy thú, bắt đầu điên cuồng chạy loạn.
Trong bụi cỏ bỗng nhiên truyền đến tiếng chửi bới thất vọng, Cố Sanh theo tiếng nhìn lại chỉ thấy một người mặc y phục săn bắn từ vải bố cũ nát, chậm rãi từ đống cỏ hoang nhảy ra, tay phải cầm cung, tay trái cài tên, thẳng tắp nhắm bắn con lợn rừng.
Cố Sanh đã cả kinh ngây người, mắt mở trừng trừng nhìn mũi tên bắn lên da lông của lợn rừng.
Đại khái là lực đạo thiếu một chút, mũi tên không cắm vào được liền rơi xuống đất.
Cho dù đâm không thủng nhưng lực đạo của mũi tên lại khiến lợn rừng càng thêm điên cuồng bắt đầu gầm rú, sau đó liền chạy sâu vào trong cánh rừng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-chi-de-quoc-sung-phi/726706/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.