Thế cục trên pháp đàn vô cùng quỷ dị, bốn hắc y tử sĩ bao quanh bảo vệ Tả tướng Tô Văn Hiên, cực kỳ phòng bị nhìn nữ tử áo trắng ở xa, nàng kia che mặt nên không thấy rõ biểu tình, chỉ nhìn thấy một đôi con ngươi sáng rực lộ ra vẻ hờ hững cùng khinh thường, giống như không chút nào sốt ruột muốn động thủ.
Sát ý lạnh thấu xương đánh úp lại, cảm giác của người tập võ nên Nguyệt Oản Oản biết có cao thủ đến đây. Một trung niên nam tử mặc hắc y đi tới, mỗi một bước đều tạo cho người khác cảm giác áp bách cùng sát ý như phô thiên cái địa, Tô Văn Hiên thấy người kia tới, trên mặt lộ ra một nụ cười thoải mái, mấy tên tử sĩ thấy người kia tới vẻ mặt cũng đều buông lỏng.
“Các hạ chính là Đao Mạc?” Nguyệt Oản Oản nhìn khí thế của người vừa tới cùng phản ứng của Tô Văn Hiên và mấy tên tử sĩ, cũng đoán được thân phận người kia.
“Không sai. Ngươi chính là Huyết Nguyệt Oản Oản?” Đao Mạc nhìn huyết nguyệt đao trong tay Nguyệt Oản Oản, cũng trầm giọng hỏi. Cả người Đao Mạc lẫn thanh âm đều khiến cho người khác có cảm giác lạnh thấu xương đích cảm giác, một đôi con ngươi lợi hại như chim ưng nhìn thẳng Nguyệt Oản Oản, mang theo sát ý dày đặc.
“Oản Oản được người phó thác, tới lấy tánh mạng của các hạ.” Khóe môi Nguyệt Oản Oản gợi lên một mạt ý cười, trong mắt là tự tin tuyệt đối, đối với việc Đao Mạc phóng thích áp lực làm như không thấy.
Đao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-dich-nu-khong-de-choc/253200/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.