Khương Nặc thu xe trượt tuyết lại, ban đầu định lấy phòng container của Biên Mục ra, nhưng nhìn thấy A Muội ở đây, sợ nó bị tức chết, nên cô đã tìm trong không gian một cái phòng container trống không, đặt một cái bàn trà có tiếng lúc trước thu được vào, lại cầm theo dụng cụ pha trà, bên cạnh tiện tay đặt một bình phong Tô Mộc màu tím.
Lại treo trên tường một tấm thảm treo tường có màu sắc tao nhã, hơi trang trí một chút, chính là một phòng trà rồi.
Thời gian có hạn, có vẻ hơi đơn sơ một chút, nhưng cũng không có gì trở ngại, chờ có thời gian rảnh rỗi rồi làm cẩn thận.
Sau đó, cô cắt mấy miếng thịt hươu ở trong không gian, chia cho A Muội và Biên Mục, để hai con ch.ó tự mình “Chơi đùa” ở bên ngoài.
Rồi mới đặt phòng trà container ở trên mặt tuyết, cùng đi vào với Vân Diệu.
Ngồi bên bàn trà, cô lấy lá trà và nước suối ra, nấu một ấm trà xanh, rót cho Vân Diệu mỗi người một chén.
Sau đó lấy bản đồ ra, hỏi Vân Diệu tình hình cụ thể một chút.
Bỏ qua những điểm có hại khi cần phải di chuyển xa như vậy mà nói, sơn cốc này quả thực là nơi rất tốt, có tấm chắn thiên nhiên mà người bình thường không thể nào nhận được, cảnh vật xung quanh cũng vô cùng thuận tiện để thiết lập tuyến phòng ngự.
Nơi này rất lớn, vô cùng lớn, vị trí độc lập lại thanh tịnh, có thể trồng trọt rất nhiều thứ.
Khương Nặc càng nhìn càng có chút động tâm.
“Bây giờ căn cứ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-ta-tich-tru-hang-hoa-ban-kiem-tien/2721840/chuong-386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.