Lâm Tiếu hối hận, vẫn là bà ngoại sáng suốt, hôm nay nghỉ ở nhà không ra ngoài.
Lại là một ngày ra ngoài từ sáng sớm, chiều muộn mới về nhà, Lâm Tiếu đi trả một bộ quần áo cùng mẹ lại mua thêm một bộ khác, còn mất thêm mấy tiếng đồng hồ uốn tóc nữa.
Lần này, bộ mẹ đổi về mẹ hài lòng rồi, nhưng soi gương ngắm tóc mới uốn của mình lại cau mày.
“Sao trông chả tự nhiên chút nào?” Lữ Tú Anh vừa soi gương vừa phàn nàn mãi.
Lâm Tiếu thì thầm: “Cũng may là tóc không trả lại được.” Nếu không Lâm Tiếu nghi là chắc chắn mẹ sẽ trả lại tóc uốn ngay.
Lữ Tú Anh quay đầu lại: “Con nói gì cơ?”
Lâm Tiếu vội vàng đáp: “Con nói tóc mẹ mới uốn trông rất tự nhiên, rất đẹp!”
Lữ Tú Anh soi gương tiếp tục quan sát tóc mình: “Có tự nhiên thật không? Nhưng gội đầu mấy lần chắc sẽ càng tự nhiên hơn thôi, đợi đến ngày anh trai con và Tiểu Vân đính hôn chắc là đẹp rồi…”
Lâm Tiếu nghe mẹ nhắc đến chị Tiểu Vân, Lâm Tiếu đột nhiên nhớ ra một chuyện, sắp đến tháng 9 rồi: “Bao giờ chúng ra đưa chị Tiểu Vân đi học đại học ạ?”
Lữ Tú Anh: “Hả, con không biết à? Hôm qua anh con và Tiểu Vân lái xe đến trường đại học một chuyến rồi, hôm nay cũng đi một chuyến nữa.”
Hôm qua và hôm nay, hai người đi hai chuyến chuyển hành lý vào trong ký túc xá trường đại học. Đại học ngay trong thành phố thật là tiện, có thể chuyển đồ hết lần này đến lần khác.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/1903106/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.