Sau khi bà ngoại từ quê lên đây, mỗi ngày, vào buổi trưa lại có thêm một người kiên trì ngồi trước TV.
Lâm Tiếu cười và nói với bà ngoại: "Bà ngoại ơi, cuối tuần sau cháu mới có lịch phỏng vấn."
Bà ngoại: “Bà biết rồi.” Bà ngoại ngồi ở trước TV, không chớp mắt nhìn chằm chằm vào màn hình TV.
Lâm Tiếu: "Bà ngoại ơi, cô giáo Dương sẽ gọi điện thoại cho cháu sau để nói cho cháu biết ngày chính xác đi phỏng vấn là ngày nào."
Bà ngoại: "Bà biết rồi." Bà ngoại vẫn ngồi ở trước TV, nhìn chằm chằm vào màn hình TV mà không chớp mắt một cái nào.
Lâm Tiếu thở dài: "Bà ngoại, bà giống mẹ của cháu quá."
Cuối cùng bà ngoại cũng rời mắt khỏi màn hình TV và nhìn về phía Lâm Tiếu: "Tại sao cháu lại có thể nói bà và mẹ của cháu giống nhau vậy? Mẹ cháu là do bà sinh ra cho nên đương nhiên mẹ cháu phải giống bà rồi."
Lâm Tiếu thè lưỡi: "Mẹ và bà ngoại thật sự giống nhau như đúc ạ."
Ngày hôm sau, cô giáo Dương gọi điện thoại tới và nói với Lâm Tiếu rằng cuộc phỏng vấn đã được lên kế hoạch chiếu vào ngày kia.
Sau khi Lâm Dược Phi nghe được tin tức này, anh mở lịch trình của mình ra và nhìn một chút: "Là ngày kia đúng không? Vậy thì ngày kia anh sẽ về nhà ăn cơm trưa."
Lâm Tiếu nói với vẻ ngạc nhiên: "Anh à, không phải là TV An Tân ở trong phòng làm việc của anh sao?"
Sau khi Lâm Dược Phi biết Lâm Tiếu muốn xem tin tức buổi sáng thì anh đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/1903114/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.