Phóng viên quay đầu nhìn về phía cô giáo Dương: "Cô giáo Dương, thật sự là như vậy sao?"
Cô giáo Dương cười gật đầu: "Đúng là như vậy, hiệu suất học tập của Lâm Tiếu rất cao."
Phóng viên gật đầu với vẻ mặt phức tạp, tiếp tục hỏi: "Vậy em đã áp dụng phương pháp gì để nâng cao hiệu quả học tập, có thể chia sẻ với mọi người không?"
Lâm Tiếu suy nghĩ một chút, nói: "Duy trì ngủ đủ giấc, mỗi ngày ngủ sớm dậy sớm, như vậy ban ngày mới tràn đầy năng lượng."
"Duy trì thói quen vận động, em luôn kiên trì nhảy dây, dắt chó đi dạo mỗi tối, tương đương với việc chạy một vòng lớn quanh khu tập thể của chúng em, phải chạy nửa tiếng."
Phóng viên đã không biết mình nên bày ra biểu cảm gì: "Cho nên mỗi ngày em còn nửa tiếng chạy bộ, còn có thời gian nhảy dây, đồng thời cam đoan đi ngủ trước mười giờ tối."
Lâm Tiếu gật đầu: "Vâng."
Trên băng ghế phía trước rừng cây nhỏ của trường Trung học số một, Lâm Tiếu len lén ưỡn thẳng lưng của mình một chút. Phóng viên không nhìn ra cô trông rất cao sao? Nhất định là vì cô đang ngồi chứ không phải đứng. Cô trông cao như vậy đều là nhờ công lao của việc kiên trì vận động.
Hiện giờ trong lớp, Lâm Tiếu đã ngồi ở hàng thứ ba từ dưới lên, đây là kết quả của việc Lâm Tiếu đã lén lút chùng đầu gối để được ngồi cùng bàn với Chu Tuệ Mẫn khi sắp xếp chỗ ngồi.
Nếu như cô không chùng đầu gối, lập tức sẽ phải ngồi vào hàng thứ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/1903116/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.