Giáo viên môn Hóa ôm lấy đống bài thi vừa thu lại, đi từ văn phòng ra, nghe được cuộc trò chuyện của thầy dạy Vật lý và Lâm Tiếu thì cười: “Lâm Tiếu, chỉ làm bài thi môn Lý mà không làm bài thi môn Hóa à, em thiên vị thật đấy.”
Lâm Tiếu vội vàng đáp: “Em cũng muốn làm bài thi Hóa.”
Cả hai môn thi Lý và Hóa cô đều chưa làm bài thi một cách nghiêm túc lần nào cả.
Giáo viên dạy Hóa nói: “Vậy em cũng đến văn phòng của cô để lấy đề thi đi, hay là như vậy, em ngồi trong văn phòng thi luôn đi.”
Giáo viên Hóa rất tò mò Lâm Tiếu thi một lúc ba môn như thế thì có thể hoàn thành tốt mỗi môn được không.
Nghe giáo viên Hóa nói như thế thì giáo viên Lý cũng thấy tò mò. Ông cúi đầu nhìn đồng hồ trên tay mình: “Bây giờ là mười giờ hơn, hay là như vậy đi, em đến phòng làm việc của bọn thầy để thi, sáng vẫn còn thi được thêm một môn nữa đấy.”
“Sau đó thầy sẽ mời em ăn cơm trưa ở nhà ăn của nhân viên.”
“Buổi chiều thi thêm một môn, sau khi thi xong thì thầy cô sẽ chấm bài cho em luôn.”
Hôm nay các thầy cô giáo đều phải ở lại văn phòng để chấm bài, đúng lúc tìm một chỗ ngồi để Lâm Tiếu làm bài thi.
Mắt Lâm Tiếu sáng rực, cô rất hài lòng với đề nghị này, thi như vậy càng chính quy hơn, còn có thầy cô chấm bài cho mình nữa, nó tương đương với việc cô đường đường chính chính thi cả ba môn.
“Vậy, vậy em gọi điện thoại cho mẹ báo mẹ chiều mới đến rước.” Vốn kế hoạch của Lâm Tiếu là ngồi trong lớp tự thi nên hôm qua đã nói với mẹ là trưa mười hai giờ mới đến cổng trường đón cô, chiều thi thêm một môn ở nhà nữa.
Giáo viên Vật lý nói: “Trong văn phòng có điện thoại, em cứ gọi thỏa thích.”
Lâm Tiếu vào phòng làm việc của giáo viên Vật lý gọi điện thoại cho mẹ nói rõ tình hình trước, giáo viên Vật lý nhường bàn mình lại cho Lâm Tiếu, còn mình thì ôm lấy đống bài thi chen chúc một cái bàn với các giáo viên khác.
“Bắt đầu thôi.” Giáo viên Vật lý bắt đầu tính giờ: “Em cũng thi hai tiếng.”
Lâm Tiếu dùng không hết hai tiếng, một tiếng rưỡi trôi qua cô đã hoàn thành tất cả các câu hỏi của bài thi.
Lúc này cô nghe bụng của giáo viên Vật lý phát ra tiếng kêu ùng ục.
Lâm Tiếu cầm bài thi đứng lên, đặt trước mặt giáo viên Vật lý: “Thầy ơi, em nộp bài trước ạ, chúng ta đến căn tin ăn cơm trước đi.”
Ầm một tiếng, tất cả thầy cô giáo trong phòng làm việc đều bật cười.
Giáo viên Vật lý cũng cười theo, cầm lấy bài thi của Lâm Tiếu đặt lên bàn: “Được, vậy chúng ta đi ăn cơm trước vậy.”
Cuối cùng Lâm Tiếu cũng được bước vào nhà ăn nhân viên với các món ngon trong truyền thuyết, các thầy cô giáo ở các văn phòng khác cùng đến căn tin ăn cơm, Lâm Tiếu bị các giáo viên vây lấy.
Cô Dương giành lấy cơ hội mời Lâm Tiếu ăn cơm, nói với Lâm Tiếu: “Em qua cửa sổ bên kia nhìn một lượt, xem thử muốn ăn món gì.”
Lâm Tiếu tò mò đứng trước cửa sổ ấy nhìn một lượt, phát hiện nhà ăn nhân viên cũng không có gì đặc biệt cả, món ăn cũng không khác với nhà ăn của học sinh. Nhưng rõ ràng trong món thịt kho khoai tây có nhiều thịt ba chỉ hơn, khoai tây cũng ít hơn, trứng xào cà chua cũng đầy ắp trứng.
Lâm Tiếu nói với cô Dương: “Em ăn cơm vậy.”
Cô Dương đưa Lâm Tiếu sang khu cơm, để cho Lâm Tiếu chọn món trước, Lâm Tiếu chọn hai món là thịt kho khoai tây và trứng xào cà chua.
Cô Dướng đứng phía sau Lâm Tiếu nói: “Cho tôi một phần y hệt vậy nhé.”
Lâm Tiếu ăn thử hai món này, quả nhiên thức ăn của nhà ăn nhân viên ngon hơn, cũng nhiều hơn nữa.
Một phần cơm hai món ăn vừa xuống đến bụng, Lâm Tiếu cảm thấy mình đã no căng bụng. Nhà ăn nhân viên còn có táo và quýt miễn phí, cô Dương lấy một trái cho Lâm Tiếu, Lâm Tiếu quơ tay nói mình ăn không nổi nữa.
Cô Dương nhét vào tay Lâm Tiếu: “Vậy thì để vào trong cặp mang về nhà ăn.”
Ăn cơm trưa xong Lâm Tiếu đi phía sau cô Dương để về văn phòng.
Giáo viên dạy Hóa hỏi: “Nghỉ ngơi một lát rồi thi tiếp nhé?”
Lâm Tiếu lắc đầu: “Không cần nghỉ ngơi đâu ạ, bây giờ bắt đầu thi luôn đi cô.”
Lâm Tiếu đổi sang văn phòng của giáo viên dạy Hóa để làm bài. Các thầy cô giáo đang ngồi trong văn phòng để chấm bài thi cuối kỳ, đây là công tác theo dây chuyền, mỗi một thầy cô giáo chấm một phần, bài thi được sang tay từng người, như vậy cũng khó tránh sẽ hơi ồn.
Sẽ có đôi lúc các thầy cô giáo sẽ hỏi ở chỗ ai có bài thi đã chấm xong, sau đó trò chuyện vài câu.
“Lâm Tiếu, như vậy có làm phiền em làm bài thi không?” Giáo viên dạy Hóa hỏi.
Lâm Tiếu lắc đầu: “Không sao đâu ạ.”
Lúc cô tập trung làm bài sẽ không chú ý đến tiếng động bên ngoài.
Lâm Tiếu cũng nộp bài thi môn Hóa sớm hơn nửa tiếng, giáo viên dạy Hóa cầm lấy bài thi của Lâm Tiếu, lập tức buông bài thi trong tay xuống: “Để cô chấm bài cho em trước.”
“Bài thi Vật lý ban sáng thầy Trình đã chấm cho em chưa.” Giáo viên Vật lý họ Trình.
Lâm Tiếu tò mò hỏi: “Bài thi môn Vật lý của em được bao nhiêu điểm vậy cô?”
Giáo viên dạy Hóa lắc đầu: “Cô cũng không biết, lát nữa em đi hỏi thầy ấy thử xem sao.”
Giáo viên dạy Hóa bắt đầu cầm bút chấm bài thi của Lâm Tiếu, đúng, đúng, đúng.
Chấm được hơn một nửa bài thì, giáo viên dạy Hóa ngồi không vững được nữa: “Wow, Lâm Tiếu à, chắc không phải em học cùng một lúc ba môn thi đua, cả ba môn đều đứng nhất hết chứ?”
Trong văn phòng, các giáo viên khác đều vây tới xem cô giáo Hạ môn Hoá học phê chữa bài thi Lâm Tiếu.
Giáo viên dạy Hoá của các lớp khác bình thường không tiếp xúc với cuộc thi Hoá học, đối với bọn họ đề thi cũng rất khó, ít nhất không thể liếc mắt một cái nhìn ra đáp án đúng sai, đôi mắt nhìn theo cây bút màu đỏ trong tay của cô giáo Hạ.
“Đúng rồi.”
“Đúng rồi.”
“Lại đúng rồi.”
“Đề này có hai cái đáp án sao cô giáo Hạ, sao cô chỉ phê chữa cái đáp án thứ nhất vậy, cô lại nhìn một chút cái đáp án thứ hai xem có đúng hay không.”
Cô giáo Hạ cười mắng: “Tự anh không biết xem à.”
Giáo viên Hóa trẻ tuổi thẳng thắn thừa nhận: “Đúng vậy, đề này tôi không biết làm mà.”
Cô giáo Hạ: “Vậy tôi xem kỹ một chút.”
Cô giáo Hạ cúi đầu, tập trung tinh thần nhìn một lát, lập lại nói: “Để tôi xem kỹ một chút nhé.”
Oanh một tiếng, các giáo viên Hóa học xung quanh đều nở nụ cười: “Cô giáo Hạ, đáp án này cô cũng xem không hiểu?”
Cô giáo Hạ đẩy mắt kính trên sống mũi một cái: “Chờ một chút, đều chờ một chút, kiên nhẫn một chút. Đáp án thứ nhất của Lâm Tiếu khẳng định là đúng rồi, đáp án thứ hai không quá thường gặp, tôi phải nghiên cứu một chút.”
Giáo viên trẻ tuổi nhìn về phía Lâm Tiếu: “Lâm Tiếu, tới đây nói mạch suy nghĩ giải đề thứ hai này cho cô giáo Hạ của các con một chút.”
Lâm Tiếu dùng ánh mắt xin giúp đỡ nhìn về phía cô giáo Hạ.
Cô giáo Hạ cười vẫy vẫy tay về phía cô: “Đến đây, nói cho cô một chút, cái đáp án thứ hai của con là như thế nào.”
Lâm Tiếu đi đến bàn làm việc bên cạnh, dùng tay chỉ bài thi giải thích mỗi một bước mình đã viết xuống, các giáo viên xung quanh tất cả đều nghiêm túc lắng nghe: “A, thì ra bước này như vậy à.”
“À à, tôi biết rồi đúng đấy đúng đấy, cái đáp án này là đúng đấy.” Dù sao cũng là các giáo viên Hoá, nghe thấy Lâm Tiếu giải thích mạch suy nghĩ giải đề của bản thân, phản ứng của các giáo viên đều rất nhanh.
Cô giáo Hạ dưới đáp án thứ hai của Lâm Tiếu cũng vẽ cho một cái, tiếp tục phê chữa đề bài phía dưới. Đột nhiên, cây bút màu đỏ của cô giáo dừng lại: “Ôi chao cái này là đồng phân khác công thức khai triển.”
Lâm Tiếu nhìn về phía phương hướng nét chấm của cây bút màu đỏ của cô giáo Hạ, chợt vỗ cái ót: “A con viết thiếu một loại.”
“3 methyl 1 chlorobutane còn có một cái này.” Lâm Tiếu nói rất nhanh mà thêm vào một cái đáp án.
Thế nhưng cây bút màu đỏ của cô giáo Hạ so với Lâm Tiếu nhanh hơn, bà không chút lưu tình mà đánh một cái gạch đỏ trên bài thi, bên cạnh viết xuống trừ ba điểm.
“A.” Lâm Tiếu nhìn ba điểm bị trừ đau lòng cực kỳ: “Con nói đúng rồi ư, con nói đúng rồi mà, viết thiếu một cái 3 methyl 1 chlorobutane.”
Cô giáo Hạ gật đầu: “Đúng vậy.”
Lâm Tiếu: “Nếu con đã nói đúng vậy có thể hay không …”
Cô giáo Hạ: “Không thể.”
Lâm Tiếu: “Vậy hai cái đáp án trước của đề kia con đều viết đúng rồi, có thể hay không…”
Cô giáo Hạ: “Không thể.”
Oanh một tiếng, tất cả các giáo viên xung quanh đều nở nụ cười, bầu không khí trong văn phòng phấn khởi cực kỳ.
Giáo viên thoạt nhìn đều cực kỳ vui vẻ. Lâm Tiếu không cách nào hiểu được, vì sao các giáo viên nhìn thấy cô bị trừ điểm lại vui vẻ như vậy.
Cô giáo Hạ haha cười lớn: “Bởi vì hiếm thấy nha.”
Dáng vẻ của Lâm Tiếu sau khi bị trừ điểm quá thú vị rồi, các giáo viên trong văn phòng cùng nhau cười: “Đúng vậy đúng vậy, đắt ra quế, ế ra củi(1) mà.”
(1) Vật dĩ hi vi quý: thành ngữ Trung Quốc. Nghĩa là những thứ hiếm có đều có giá trị.
Bài thi Hóa học đã phê chữa xong, Lâm Tiếu bị trừ ba điểm, thành tích cuối cùng là 117 điểm.
Đã là điểm số vô cùng cao rồi, nhưng mà Lâm Tiếu thoạt nhìn rõ ràng là không đủ thỏa mãn.
“Cô giáo Hạ, con đứng hạng nhất sao?” Lâm Tiếu khẩn trương hỏi.
Dựa vào dự đoán của cô giáo Hạ, hạng nhất của Lâm Tiếu là nắm chắc, nhưng bà mĩm cười chỉ chỉ một xấp bài thi trên bàn làm việc: “Không biết nữa, chờ cô phê chữa xong toàn bộ bài thi của bạn học mới có thể biết được.”
Lâm Tiếu thở dài, phải đợi hai ngày sau ngày trở lại trường học mới có thể biết được thành tích.
Ài, ai bảo cô không thi được điểm tối đa chứ, không thi được điểm tối đa chính là phải chịu đựng phiền não như vậy đấy.
“Thầy Trình, thầy Trình.” Cô giáo Hạ môn Hóa học nhìn thấy thầy Trình môn Vật lý đi qua từ trong hành lang, vội vàng gọi ông.
Thầy Trình đi vào trong văn phòng Hóa học: “Làm sao vậy?”
Cô giáo Hạ hỏi: “Thầy Trình, bài thi Vật lý của Lâm Tiếu thi được bao nhiêu điểm vậy?”
Thầy Trình nói: “Điểm tối đa nha. Sao vậy, môn Hóa học Lâm Tiếu không thi được điểm tối đa.”
Oanh một tiếng, tất cả các giáo viên trong văn phòng lại cười, mọi người bảy mồm tám lưỡi nói: “Không có.” “Bị trừ ba điểm.”
Thầy Trình cũng cười, nhìn Lâm Tiếu nói: “Cái này cũng không thường gặp nha.”
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.