Mọi người ai cũng chăm chỉ học thuộc từ mới, lúc nghe viết nếu như không viết được từ nào trong vở thì cũng không sao, nhưng nếu bị giáo viên gọi lên trên bảng, đứng trước mặt cả lớp mà không viết được chữ nào lên bảng thì sẽ rất mất mặt.
“Bạch Huyên, Lý Triển Bằng, hai em lên bảng viết từ mới đi.” Giáo viên tiếng Anh gọi tên hai học sinh, bỗng nhiên các học sinh trong lớp cười phá lên.
Giáo viên tiếng Anh không hiểu đã xảy ra chuyện gì: "Các em đang cười gì vậy?"
Lý Triển Bằng đứng dậy, trừng mắt nhìn những học sinh xung quanh, trầm giọng đe dọa: "Im miệng, im miệng, không được cười."
Bạch Huyên lề mà lề mề đứng dậy, khuôn mặt đỏ bừng, cô bé không dám nhìn về phía Lý Triển Bằng, vội đưa mắt nhìn giáo viên tiếng Anh một cái.
Giáo viên tiếng Anh cau mày, đảo mắt nhìn qua nhìn lại giữa hai người Bạch Huyên và Lý Triển Bằng với ánh mắt khó hiểu.
Bạch Huyên vội vàng di chuyển ánh mắt, đứng trước bảng đen, cầm viên phấn lên.
Giáo viên tiếng Anh không nói thêm gì nữa, mở bảng từ mới ra, bắt đầu nghe đọc từ mới: "Gánh vác, rõ ràng, thử thách, giải quyết…"
Đầu óc Bạch Huyên rối bời, mấy từ mới mà giáo viên tiếng Anh cho nghe viết, rõ ràng cô bé đều học thuộc hết rồi nhưng rất nhiều từ cô bé đều không nhớ ra.
Cô bé không thể nào kiềm chế được suy nghĩ của mình, vừa rồi các bạn trong lớp xôn xao như vậy, giáo viên tiếng Anh chắc chắn đã phát hiện ra điều gì đó rồi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/1903142/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.