Trong phòng bệnh khung cảnh hết sức hài hòa. Người đàn ông ngồi ở sofa làm việc lâu lâu lại ngẩng đầu lên nhìn cô gái đang ngắm cảnh ngoài kia, anh mỉm cười đặt sắp tài liệu xuống đi lại chỗ cô. Phong Duật ôm cô từ phía sau làm Lạc Ân Ân giật mình, anh vùi đầu vào hõm cổ của cô.
Lạc Ân Ân cảm nhận hơi thở nóng rực của anh ở cổ làm cô bị nhột. Phong Duật hôn nhẹ lên cổ cô nói
- Muốn ra ngoài đi dạo không?
- Ưm...có ạ!
Lạc Ân Ân rùng mình gật đầu, anh nhìn phản ứng của cô gật đầu hài lòng sau đó ôm cô lên. Cô kinh hãi ôm lấy cổ anh
- Em...em có thể tự đi.
- Như thế sẽ ảnh hưởng vết thương.
- Nhưng...
- Ngoan, em còn nói nữa anh sẽ hôn em.
Nghe anh nói vậy cô vội lấy tay che miệng lại, hai mắt mở to hết cỡ nhìn anh. Phong Duật nhìn hành động đó của cô liền bật cười. Cọ trán lên trán cô nói
- Bà xã của anh thật đáng yêu!
Đến công viên bệnh viện, anh ngồi xuống ghế đá sau đó đặt cô lên đùi mình. Phong Duật lau đi mồ hôi trên mặt cô
- Có mệt thì nói anh.
- Dạ.
Bây giờ người dạo công viên cũng không nhiều nhưng Lạc Ân Ân cực kỳ ngại. Với lại hành động của anh có chút kỳ lạ.
Phong Duật nhìn cô vợ đang mở miệng muốn hỏi lại thôi thì đưa tay bẹo má của cô hỏi
- Có chuyện gì?
- Anh...anh không ghét em nữa sao? Anh không phải ghét em đụng chạm anh sao?
- Không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-yeu-lac-an-an/1520906/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.