Editor: Rosegi
“Ngay bây giờ, tiểu thiên vương đang ở phía sau tôi….”
Trong TV, phóng viên mặt đỏ bừng, có vẻ đang rất kích động.
Lãm Nguyệt ăn trái cây, âm thanh từ TV cô không nghe lọt tai một chữ nào, đột nhiên một đoạn nhạc vang lên khiến cô chú ý.
Lãm Nguyệt yên lặng xem quảng cáo, cầm lấy điều khiển từ xa.
Trần Dục Sâm chắc đã sắp về đến nhà.
Lúc nãy anh nhắn tin cho cô, nói là đã làm xong việc.
Thực tế đúng như cô suy nghĩ.
“Cậu…” vội gì vậy?
Nhìn người đàn ông chỉ còn thấy bóng dáng, yên lặng thu tay, cố gắng nuốt trôi miếng cơm chó này.
OK, thanh niên mà.
Vội về gặp vợ chứ gì…
……
Lãm Nguyệt thay quần áo, ma xui quỷ khiến đi vào phòng bếp.
Đương nhiên là cô biết nấu cơm, chỉ là cô lười hơn nữa lại ghét mùi khói dầu, quan trọng nhất là cô không dậy sớm nổi, thức dậy vào buổi trưa thì không nói, buổi tối thỉnh thoảng cô muốn trổ tài nấu nướng, Trần Dục Sâm cũng sẽ không cho cô vào bếp.
Lúc đầu, anh chỉ biết nấu một món cháo, vừa xem điện thoại vừa phân vân không biết “một lượng vừa phải” là bao nhiêu, nhưng bây giờ đã có thể tự tin nấu bất cứ món gì mà cô thích.
Dao phay thoăn thoắt di chuyển, những lát khoai tây nhanh chóng biến thành những sợi khoai tây, thao tác thành thạo lưu loát.
Lãm Nguyệt lúc này mới phát hiện, nấu cơm cũng là một loại hạnh phúc.
Trần Dục Sâm vừa vào nhà đã ngửi thấy mùi đồ ăn thơm phức.
Trong phòng bếp, một bóng dáng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truc-ma-la-nam-than/1394738/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.