Tiến triển của Lưu Kỳ có vẻ khá thuận lợi, ít nhất là trong mắt Tạ Ly và các bạn học khác.
Lúc này, khi giờ tự học buổi tối vừa kết thúc, Tạ Ly từ xa đã nhìn thấy hai bóng người đi song song ra khỏi trường.
Nhìn từ phía sau, thực sự trông họ rất xứng đôi.
Kể từ sau khi Tạ Ly xảy ra chuyện cãi vã với Phó Thời, cô luôn sống trong cảm giác lo lắng, thấp thỏm suốt một thời gian dài. May mắn là cuối cùng cũng không có ai đến gây phiền phức cho Tống Nhất Lê, và ba cô hình như cũng không hay biết gì về chuyện này.
Nếu mọi thứ cứ tiếp tục thế này, cô chỉ cần nói với ba rằng giữa cô và Phó Thời đã xa cách, dù Tạ Hoài Chí không vui, ông ta cũng không có cách nào khác.
Dĩ nhiên còn một lý do khác khiến Tạ Ly mong như vậy. Cô thực sự hy vọng Phó Thời có thể thật lòng thích một người, nghiêm túc yêu đương và cũng được ai đó yêu thương trọn vẹn.
Nhưng thực tế thì, Lưu Kỳ hiểu rõ rằng mọi chuyện hoàn toàn không giống như vậy.
Cô ta phải chạy theo phía sau Phó Thời rất lâu mới có thể đuổi kịp, và cũng chỉ vì cô ta nhắc đến Tạ Ly, Phó Thời mới cho phép đi cùng.
"Chuyện gì?"
Lưu Kỳ tỏ ra như vừa phát hiện ra điều gì quan trọng lắm, thần thần bí bí, nhất định phải đợi đến khi xung quanh không còn ai mới chịu mở miệng:
"Phó Thời, cậu có biết quan hệ giữa Tạ Ly và Tống Nhất Lê là gì không?"
Vừa nghe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truoc-khi-ly-hon-cap-tu-phi-thang/2751678/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.