Trâu Tướng Quân uống rượu đến nỗi loạng choạng, chao đảo, đang chuẩn bị lên giường đi ngủ thì chợt nhớ đến đôi mắt trong veo như chai nước chanh chua chua ngọt ngọt ban chiều của cô bé họ Ngụy, trong lòng cảm thấy xốn xang, anh rút điện thoại gọi cho Ngụy Nhất muốn hẹn gặp cô ngày mai. Nhưng nói được một nửa thì tín hiệu bị cắt phựt một cách bất thường, anh thấy bồn chồn, cơn say cũng tỉnh hơn đôi chút. Anh lo lắng Ngụy Nhất đã xảy ra chuyện gì đó, đứng ngồi không yên, thấy không yên lòng, cuối cùng anh quyết định lái xe tới nhà Ngụy Nhất xem sao.
Quả đúng như vậy!
Trâu Tướng Quân cẩn thận đỡ Ngụy Nhất dậy, ôm cô vào lòng, kiểm tra vết thương cho cô.
"Đồ ngốc, em thấy đau ở đâu?", Trâu Tướng Quân thấy tim mình nhói đau, âm thanh phát ra lại có chút run rẩy
Ngụy Nhất quá hoảng sợ, hai mắt nhắm nghiền không nói được câu gì, toàn thân run rẩy. Đầu tóc rối bời trên mặt, trên cổ, trên xương quai xanh đầy vết máu đỏ. Chiếc váy ngủ bị xé rách một bên vai, rách tới tận eo, lộ cả phần áo lót màu hồng phấn, một bên ngực trắng nõn nà cũng đầy vết cào câu, trông thật hãi hùng. Trâu Tướng Quân ôm chặt cô vào lòng, rất lâu, cô vẫn run cầm cập, không biết do lạnh, hay vì quá sợ hãi. Anh cởi áo khoác, khoác lên đôi vai đang run rẩy.
"Đồ ngốc! Nhất Nhất, nói đi chứ! Đau ở đâu, nói cho anh biết!", Trâu Tướng Quân khẽ vỗ về, trong lòng lo lắng, nói câu sau sốt sắng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truoc-la-tieu-nhan-sau-la-quan-tu/1429559/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.