Ngay khi ánh mắt Lâm Lạc chạm đến bóng dáng nữ tử đang đứng trên hành lang, nàng thoáng ngập ngừng, không kịp tránh né. Đôi mắt ẩn sau vành nón khẽ lay động, như muốn xuyên qua lớp che chắn mà nhìn thẳng vào hắn. Chỉ trong chớp mắt, nàng khẽ nghiêng người, rồi nhanh chóng rời đi, bóng dáng mờ nhạt khuất dần sau cánh cửa.
Lâm Lạc lạnh lùng hất tấm áo hồng mỏng manh đang mềm rũ trong tay xuống đất, lập tức đuổi theo.
Ôn Thứ và Trần Tử Đường vẫn còn ngỡ ngàng trước sự việc vừa diễn ra. Ngọn nến tắt đột ngột khiến bọn họ chưa kịp định thần, chớp mắt đã thấy Lâm Lạc vội vã lao ra ngoài.
"Lâm đại nhân?"
Hai người không chần chừ, lập tức đuổi theo.
Lâm Lạc men theo hành lang dài, băng qua lối đi sâu hun hút, đến khi bước vào đại sảnh của y quán thì trông thấy bóng áo của nữ tử kia nhanh chóng lướt qua những dãy giá gỗ bày biện hỗn độn. Không do dự, hắn lao vào đuổi theo. Nhưng nơi này chẳng khác gì một mê cung, vòng tới vòng lui khiến hắn nhất thời mất phương hướng. Hắn đành dừng lại giữa những dãy giá cao chót vót, ánh mắt sắc bén quét qua hàng loạt chai lọ, cẩn thận tìm kiếm bóng dáng kia.
Bỗng chốc, một luồng gió lạnh quét qua phía sau, len lỏi vào lớp y phục, tựa như một lưỡi dao nhỏ sắc bén lướt qua lưng hắn, mang theo cơn đau rát. Lâm Lạc nhíu mày, đưa tay ra sau sờ thử, đầu ngón tay chạm vào chất lỏng ấm nóng. Một mùi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truong-an-tu-am-duong-bich-hoa/2568063/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.