Tóm lại, chuyện hôn sự giữa Dương gia và Lý gia tan thành mây khói, chưa kể gặp nhau cũng đỏ mặt tía tai, cực kỳ khó xử.
Lý gia thì nói tam nương tử Dương gia khắc c.h.ế.t vị hôn phu.
Từ đó trở đi, kết thành thù oán, Lý Tông Huấn cũng chẳng còn thân thiết gì với Dương c.ung nữa.
Khi biến cố Trung Kinh xảy ra, Lý Tông Huấn chuẩn bị chạy ra Bắc, Dương c.ung dĩ nhiên không muốn theo ông ta đến Nghiệp Thành.
Lúc đó, quân Bắc Ung giả vờ tấn công Cấm Uyển, nội thành náo loạn, Dương c.ung không rõ thực hư, lén đi tìm nơi nương tựa, bị người của Lý Tông Huấn phát hiện, rồi bị loạn đao c.h.é.m c.h.ế.t.
Tất nhiên, đây chỉ là lời đồn bên ngoài.
Lúc quân Bắc Ung nhìn thấy ông ta thì đã nằm c.h.ế.t trong vũng m.á.u, nếu không phải người nhà g.i.ế.t thì chắc chắn là kẻ địch ra tay.
Ít nhất thì… Lý Tông Huấn có thừa nhận vụ này hay không, cũng chẳng ai biết được.
Sau khi đảng Lý thị chạy đến Nghiệp Thành, Trung Kinh hỗn loạn, tiếp đến lại xảy ra chiến sự ở núi Thương Nham, Dương gia sau đó ra sao, không ai hay biết.
Bùi Quyết nói: “Dương thị lang là người có học vấn, cũng thật đáng tiếc.”
Phùng Vận bĩu môi: “Lão ta chẳng qua sợ đến Nghiệp Thành sẽ bị phe cánh của Lý Tông Huấn chèn ép. Nếu thật sự vì đại nghĩa mà tìm đến quân Bắc Ung, ta còn nể vài phần.”
Bùi Quyết nhìn nàng một cái, không nói gì.
Nàng từ đầu đã vì Văn Huệ mà mang lòng oán với Dương gia, dù có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truong-mon-hao-te-yeu/2774787/chuong-668.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.