Không phải chưa từng thấy người khác nhuộm tóc, mà là chưa từng thấy qua khuôn mặt này của Thiệu Hàng, còn có thể ngoan… như vậy.
Ngày đó cậu không chịu nổi phiền phức, tùy ý nói ra một loạt những yêu cầu đều là nói bậy bạ, bao gồm cả cái gì mà “không thích tóc đỏ”. Bỏ qua những nhân tố khác không nói, thật ra Thiệu Hàng rất thích hợp với màu đỏ, bướng bỉnh lại tùy ý, giống như cá tính của hắn, không tuân theo kỷ luật.
Giản Trì nhìn chằm chằm một hồi lâu, thật vất vả lắm cậu mới tìm lại được âm thanh: “Anh nghe tôi…”
“Màu đỏ nhìn chán rồi, tôi đã sớm muốn thay đổi.” Thiệu Hàng trầm giọng ngắt ngang lời cậu, hắn không nhìn vào mắt Giản Trì: “Không liên quan gì đến cậu.”
Nếu là trước kia Thiệu Hàng phủ định như vậy, có lẽ còn có thể có chút thuyết phục.
Bây giờ xem ra càng giống như cố ý thanh minh, ngược lại còn xác thực suy đoán của Giản Trì.
Thoáng nhìn sắc mặt Thiệu Hàng, Giản Trì không chọc hắn nữa, cậu đoạt lấy quyển album kia, trở lại câu hỏi ban đầu: “Sao anh lại ở nhà tôi?”
“Muốn tới thì tới thôi.” Thiệu Hàng đưa mắt nhìn một vòng quanh phòng ngủ. Mái tóc đen làm nổi bật đường nét ngũ quan càng thêm sâu sắc và gọn gàng, tuy vẻ mặt có hơi hung dữ nhưng cũng không có cảm giác xấu xa vô tội vạ như trước, giọng điệu có chút ghét bỏ: “Phòng của cậu người có thể ở được sao? Thật nhỏ, sao lại còn có mùi mốc?”
Lông mày Giản Trì giật giật, cậu nhắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truong-nam-sinh-quy-toc/1349714/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.