Giản Trì chưa từng bị người ta dùng tư thế như vậy ôm lấy, lại một người nam, lại còn là Thiệu Hàng mà cậu chán ghét.
Trước khi Giản Trì vùng vẫy, Thiệu Hàng đã buông cánh tay ra, giống như có thể đoán được động tác tiếp theo của cậu, hắn cười nhướng mày: “Có đủ kích thích không?”
Trái tim đập thình thịch rốt cục cũng trở lại vị trí ban đầu, Giản Trì đứng vững tại chỗ, cậu nghiến răng nghiến lợi, từng câu từng chữ bác bỏ: “Hy vọng sau này anh có thể nhớ rõ, tôi chán ghét kích thích.”
Cố ý nhấn mạnh hai chữ “chán ghét”, nụ cười của Thiệu Hàng lại càng tươi hơn vài phần. Hắn nhéo nhéo vành tai Giản Trì, mang theo chút khinh thường không làm cho người ta chán ghét: “Vừa rồi cậu ôm tôi chặt như vậy, thiếu chút không buông được, xem ra đây cũng là một loại chán ghét?”
Hắn cũng nhấn mạnh “chán ghét”, khẽ kéo âm cuối lại xen lẫn ẩn ý sâu sắc.
Giản Trì nói không lại Thiệu Hàng, càng không muốn tranh luận những điều xuyên tạc này với hắn. Cậu nhìn về phía tòa nhà giảng dạy phía sau, trong lòng xuất hiện một cảm giác bất lực: “Lát nữa chúng ta sẽ đi ra ngoài như thế nào?”
“Lo lắng việc này làm cái gì?” Thiệu Hàng không thèm để ý nắm tay Giản Trì, dẫn cậu đi về phía trước: “Hiện giờ đúng lúc bọn họ đều đang đi học, cậu muốn đi đâu cũng được.”
Bất ngờ không kịp đề phòng hơi lảo đảo một chút, Giản Trì không thể không đuổi theo bước chân của Thiệu Hàng, tay trái bị nắm chặt truyền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truong-nam-sinh-quy-toc/1349719/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.