Trời mưa suốt một đêm.
Trần Khinh Dao ngồi dưới ánh đèn dầu trên tay cầm mấy chiếc hộp gỗ mà nghiên cứu.
Trước kia, nàng từng tìm được linh dược trên núi Phượng Ngọa. Linh dược nếu tách ra khỏi gốc mà không được bảo tồn đúng cách chẳng mấy chốc sẽ mất đi dược tính vì thế nàng vẫn chưa dám động đến.
Bây giờ trong cơ thể đã có linh khí nàng liền muốn thử khắc phù văn lên hộp gỗ biến chúng thành vật chứa có thể giữ lại dược lực.
Những phù văn này đến từ truyền thừa Phù đạo. Dù trước kia không có linh lực nên không thể thực hành nhưng từ khi biết bản thân đã đến với thế giới tu tiên, nàng càng thêm coi trọng sớm đã thuộc nằm lòng cơ sở Phù văn.
Lúc này, nàng đang bình tâm tĩnh khí, ngưng tụ linh lực nơi đầu ngón tay. Trong không trung, luồng linh khí vốn vô hình như bị dẫn dắt, hội tụ dưới đầu ngón tay nàng, ngón tay di động từng chút thì từng nét Phù văn dần hiện ra.
Sắp thành hình thì đầu ngón tay nàng bỗng run lên, linh khí tản đi khiến Phù văn mới vẽ được phân nửa liền biến mất.
Sắc mặt Trần Khinh Dao thoáng trắng bệch, tay chống trán, khẽ thở dài: “Cảm giác như thân thể bị rút sạch vậy...”
Nội thị đan điền, nàng phát hiện linh khí trong cơ thể đã hao hụt gần hết thì ra lượng linh lực hiện tại của nàng vẫn chưa đủ để hoàn chỉnh một phù văn.
Tuy vậy, nàng không nản lòng, lập tức ngồi xếp bằng khôi phục linh khí.
Một canh giờ sau, mở mắt ra,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-chan-gioi-yeu-cau-nhan-tai-nhu-toi/2901696/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.