Trần Khinh Dao không định để hạt đậu kia lớn thêm, cứ để nó duy trì hình thái hiện tại là được. Biết đâu một ngày nào đó nàng thật sự phát tài to, to, to, to lúc ấy mới tính đến chuyện cung cấp tài nguyên nuôi dưỡng nó.
Hiện tại, thứ khiến nàng hứng thú chính là linh tửu. Linh cốc đã gieo xong, tiếp theo là có thể bắt tay vào ủ rượu.
Khác với phàm giới, quá trình ủ linh tửu không chỉ cần linh cốc, mà còn phải thêm vài loại linh dược, như vậy rượu thành phẩm mới có hiệu quả tăng trưởng tu vi, ôn dưỡng nội phủ, bổ âm cường dương khụ, công dụng cuối cùng kia tạm tính cũng được.
Trần Khinh Dao đem nguyên liệu xử lý qua trong đan lô, sau đó cho vào mấy vò rượu niêm phong lại, kế tiếp chỉ cần chờ nó chậm rãi chuyển hóa lên men.
Nàng cảm thấy tốc độ như vậy có hơi chậm. Nghĩ đến trong truyền thừa có linh điền mà linh điền lại có thời gian pháp trận, có thể thúc đẩy linh thực mau thành thục, trong đầu nàng thoáng hiện một ý nghĩ nếu đem linh tửu đặt vào trong linh điền, liệu có thể đạt hiệu quả tương tự không?
Nghĩ là làm, nàng liền đem mấy vò rượu đặt vào một mảnh linh điền còn trống, rắc lên mấy chục viên linh thạch, khởi động thời gian pháp trận.
Ước chừng vì linh thạch bỏ vào quá ít, pháp trận chỉ vận hành nửa khắc đồng hồ liền ngừng.
Trần Khinh Dao lầm bầm: “Quả nhiên là cái gì cũng chẳng khác đèn đốt bằng linh thạch a.”
Nàng lấy một vò rượu ra,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-chan-gioi-yeu-cau-nhan-tai-nhu-toi/2901751/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.