Trần Khinh Dao tuy rằng đã rời đi nhưng Phong Khê chân quân vẫn còn lưu lại ở Thiên Nguyên cung. Thế là, đám tu sĩ vì truyền thừa vì thời gian pháp trận mà hừng hực cuồng nhiệt, lập tức vây hắn chật như nêm cối.
Trong lòng Phong Khê chân quân không khỏi bất đắc dĩ, song trên mặt vẫn phải treo một nụ cười nhạt, kiên nhẫn giới thiệu từng nơi, từng chỗ cho mọi người.
Bốn đạo truyền thừa, mỗi loại chỉ có một tòa; thời gian pháp trận, cũng chỉ có hai. Giá cả thì xa xỉ đến kinh người, vậy mà vẫn có đến cả trăm tu sĩ xếp hàng chờ đợi.
Kể từ đó, những thiên điện còn lại mới thật sự phát huy tác dụng. Tu sĩ nào không kịp, chỉ cần nộp một khoản tiền thuê nhỏ, liền có thể an thân tạm trú trong Thiên Nguyên cung.
So với truyền thừa và thời gian pháp trận, giá thuê thiên điện quả thực rẻ hơn nhiều. Gian nhỏ thì một năm chỉ cần một ngàn thượng phẩm linh thạch, gian lớn cùng lắm cũng chỉ hai ba vạn. Đây là sự chiếu cố mà Trần Khinh Dao cố ý dành cho các tiểu thế lực.
Đối với những môn phái nhỏ như Cầm Long Phái, một vạn thượng phẩm linh thạch cho một ngày truyền thừa, hay mười vạn cho một tháng trong thời gian pháp trận, đều là con số khó có thể kham nổi. Nhưng chỉ với một ngàn thượng phẩm, họ liền có cơ hội đặt chân lên tòa Thần Khí vô song này, có cơ hội tiếp xúc với các thế lực lớn và hàng loạt tu sĩ cao cấp. Vận khí tốt thì còn có thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-chan-gioi-yeu-cau-nhan-tai-nhu-toi/2901864/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.