Trong lúc Trần Khinh Dao mở tiệc chiêu đãi tinh tộc cùng sứ giả Yêu tộc tại Thiên Nguyên cung, những tu sĩ Nhân tộc không có tư cách tham dự cũng dồn hết sự chú ý về phía chủ điện.
Dù sao, đã cách mấy chục vạn năm, tam đại tộc của Nhân giới mới một lần nữa ngồi lại cùng nhau. Trường hợp hiếm có như thế, ai lại có thể thờ ơ?
“Ngươi nói xem, kết quả thương nghị lần này sẽ thế nào? Yêu tộc cùng tinh tộc liệu có đồng ý liên thủ không?” Một tu sĩ thấp giọng hỏi bằng hữu bên cạnh.
Đối phương khẽ lắc đầu: “Khó mà nói. Vài vị trưởng lão tinh tộc thoạt nhìn còn dễ nói chuyện, nhưng Yêu tộc thì khác… nghe nói bọn họ thích nhất là đánh đánh giết giết, chỉ sợ…”
“Ầm… phanh!”
Một tiếng nổ lớn bỗng chốc chấn động, ngắt ngang cuộc trò chuyện của hai người. Vị tu sĩ vừa lên tiếng chớp mắt mấy cái, lắp bắp: “Vừa rồi… có phải có thứ gì đó từ chủ điện bay ra ngoài không?”
Người kia nheo mắt nhìn về xa, gật gù lẩm bẩm: “Đúng vậy… thoạt nhìn giống một tên Yêu tộc.”
Hai người nhìn nhau, lập tức hăng hái chạy về hướng Yêu tộc vừa rơi xuống. Yến hội thì họ không đủ tư cách tham dự, nhưng náo nhiệt như vậy, sao có thể bỏ qua cơ hội nhìn thử?
Trong Thiên Nguyên Điện, mọi người lúc ấy vẫn chưa kịp phản ứng.
Họ chỉ thấy Tiêu Tấn cùng Yêu tộc kia vừa mới rời bàn, hai người đứng đối diện nhau giữa đại điện. Tiêu Tấn ôm quyền chào, Yêu tộc nọ khinh khỉnh đáp trả, sau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-chan-gioi-yeu-cau-nhan-tai-nhu-toi/2901865/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.