Khi quay lại thành phố Y, mọi thứ sẽ thuận tiện hơn. Nơi ở lý tưởng nhất chính là căn nhà nghỉ nhỏ của Trần Kính.
Tối qua uống rượu, nổi giận. Trên máy bay cũng không ngủ ngon, chao đảo đến mức anh ta muốn nôn.
Trước đó đã nghĩ sẽ gọi cho Từ Khai Từ ngay khi xuống máy bay, nhưng giờ thì quên sạch.
Không quan trọng, dù sao cũng đã đến đây, trời cao hoàng đế xa, ai quản nổi anh ta chứ?
Nếu Từ Khai Từ thực sự có bản lĩnh, thì cứ ngồi xe lăn đến thành phố Y mà lôi anh ta về.
Đáng tiếc, bây giờ Từ Khai Từ không có khả năng đó, chỉ có thể nằm bẹp ở nhà đợi Trình Hàng Nhất quay về.
Không sao đâu, sẽ không có chuyện gì đâu. Ở nhà có hộ lý, hộ lý sẽ không bỏ mặc Từ Khai Từ.
Hơn nữa, hôm qua cãi nhau dữ dội như vậy, chắc Từ Khai Từ cũng chẳng muốn gặp anh ta lắm đâu.
Bình thường cãi nhau cũng vậy thôi, lúc tức giận thì nói đủ thứ, sau đó chỉ cần xuống nước là được.
Giờ cứ ngủ một giấc đã, tỉnh dậy rồi hẹn Mạnh Tân Từ đi ăn một bữa riêng, sau đó lập tức quay về Thượng Hải, biết đâu còn kịp đón giao thừa cùng nhau.
—----
Hộ lý cầm điện thoại, nhẹ nhàng bước vào. Cô cúi đầu liếc nhìn giường bệnh, rồi thở phào nhẹ nhõm.
Từ Khai Từ cuối cùng cũng ngủ rồi.
Dù là ngủ thật hay chỉ nhắm mắt nghỉ ngơi, ít nhất cũng đã chịu nằm im.
Hai đêm trước, anh và Trình Hàng Nhất cãi nhau một trận to, ầm ĩ đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-khai-tu-bat-thien-quang-nien-hau/2708755/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.