Thiên Mạch kinh ngạc.
Cô nhìn con voi nhỏ kia, đầu nó chỉ cao đến bờ vai cô, còn chưa mọc răng, trên cổ thòng dây thừng, ngoan ngoãn đứng bên người tòng nhân.
“Ban thưởng tôi?” cô nhìn qua Sở vương.
“Quả nhân nói đùa bao giờ chưa?” y mỉm cười, cầm dây trói tới, giao cho Thiên Mạch.
Thiên Mạch nhận lấy, đi đến trước mặt con voi, vươn tay, cẩn thận từng chút sờ lên đầu nó.
Cảm giác da nó rất đặc biệt, Thiên Mạch lại sờ thêm hai cái, nhìn thấy hai cái tai nó giật giật, nhịn không được mỉm cười.
Sở vương nhìn cô, tâm tình cũng không khỏi vui vẻ, nhìn sắc trời không còn sớm, lớn tiếng phân phó chuẩn bị tiệc.
Buổi tiệc triển khai trong ánh lửa bốn phía, mùi thịt phiêu đãng, rượu ngon vận tới từ Dĩnh được dâng lên từng bình, các quý tộc ăn thịt uống rượu, tâm tình cười nói, ồn ào náo nhiệt.
Sở vương để Thiên Mạch ngồi bên cạnh mình, trên bàn trước mặt, đủ loại thịt như nước chảy trình lên, mắt Thiên Mạch nhìn, chỉ cảm thấy nhìn không kịp. Sở vương tự mình cắt miếng thịt lớn thành miếng nhỏ, kỹ thuật rất tốt, đều đặn mà chỉnh tề.
“Thịt Tê giác, từng ăn chưa?” y để một phần thịt cắt gọn trước mặt Thiên Mạch, “Nhúng tương cá kia, ăn là ngon nhất.”
Thiên Mạch ngồi ở vị trí này có hơi xấu hổ, rất nhiều người đang nhìn cô. Cô còn phát hiện cách đó không xa, bóng dáng Việt cơ xuất hiện một hồi, nhìn bên này một lúc, sau đó, biến mất không thấy đâu nữa.
Nhưng Sở vương không cho cô đi, Thiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-my-nhan/1419262/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.