Chồn tía đứng ở cửa thật lâu, nhớ lại mọi chuyện khó hiểu ngày hôm nay, lắc đầu thở dài lại thở dài.
Lúc này, Dạ Phong lặng yên sóng vai cùng cô, khẽ cười nói: "Sao vậy, còn nghĩ chuyện này à?"
Chồn tía thấp giọng nói: "Tôi chỉ thấy mọi chuyện xảy ra quá nhanh, rất không có khả năng. Có điểm giống như đang ở trong mộng."
Dạ Phong thờ ơ nói: "Rất nhiều chuyện, đều là mệnh trời, đã được sắp đặt sẵn rồi, không thể tìm được nguyên nhân. Tựa như..." Dạ Phong dừng một chút, nghiêng đầu đánh giá cô.
Cô cảm giác được tầm mắt cực nóng của hắn, có điểm bối rối, kinh hoảng nói: "Cái gì?" Nói xong cô lại có cảm giác muốn chạy trốn, nhưng Dạ Phong không cho cô cơ hội lùi bước né tránh, tới gần bên tai cô, ám muội mà nhu tình ngàn vạn nói: "Tựa như tôi gặp em. Cũng là mệnh trời."
"Anh..... Anh nói bậy gì đó ?" Mặt chồn tía đỏ lên, lúc này sợ đến mức chạy lên hành lang dài.
Để lại mình Dạ Phong đứng đó, cười khẽ thành tiếng, ra chiều nghĩ ngợi mông lung.
Trong phòng bệnh rực rỡ ánh sáng, chiếu vào ba thần tiên, xung quanh là một vầng hào quanh, khiến cả người họ sáng rực tuyệt mỹ, khuôn mặt trắng đến trong suốt.
Đào Chi Yêu nhìn cánh tay trái của Cung Nhã Thương thật lâu, không chớp mắt, Cung Nhã Thương ôm cô, dịu dàng nói: "Lại nghĩ về anh ta à?"
Đào Chi Yêu nhất thời áy náy nói: "Xin lỗi, Cung."
"Không sao," Cung Nhã Thương hôn lên hai má cô, như gió mát nói: "Anh cũng nên cám
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-no-tan-nuong-cai-tao-tong-tai-gay-cua-gioi-hac-dao/1716615/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.