Trần Kình cũng ôm một bụng ấm ức bèn cãi lại Niên Bách Tiêu một câu, "Anh nên hiểu rõ, chúng ta mới là một đội!"
Sau khi Trần Kinh tức giận hằm hằm bỏ đi lại có Cảnh Tử Nghiêu tới. "Vết đạn" trên người anh ta khá chỉnh tề, tất cả là nhờ ơn của Phương Sênh. Thấy Niên Bách Tiêu mặt mày khó chịu, anh ta tiện thể quay sang nhìn nhanh Phương Sênh một cái rồi nói, "Đây chính là sự khác biệt giữa cậu và Trác Tiêu. Con gái người ta một giây trước nghẻo thì một giây sau cậu ta đã vội vã tới hỏi han, an ủi, cậu thì sao? Xét về mức độ lo lắng, cậu chắc chắn vượt qua Trác Tiêu, nhưng có ích lợi gì? Tôi hỏi cậu đấy, không tiến tới thể hiện thì có ích gì!"
Niên Bách Tiêu vốn đã phiền lòng, nghe xong những lời càm ràm không dứt của Cảnh Tử Nghiêu lại càng bực dọc hơn, quay đầu bỏ đi. Cảnh Tử Nghiêu bám theo sau, còn không quên nhắc nhở, "Hay là cậu thử cân nhắc Trần Kình xem sao, cô ấy thích cậu, không nhận ra à?"
"Không nhận ra."
"Thế là cậu bị mù rồi."
Đội do Niên Bách Tiêu dẫn dắt đã chiến thắng cuộc đọ súng hôm nay.
Nhưng đội Trác Tiêu cũng không suy nghĩ gì. Khi trời vừa nhá nhem tối, cả đám người đã rầm rộ, náo nhiệt kéo vào phòng karaoke trong khu nghỉ dưỡng. Đây là một khu nghỉ dưỡng nổi tiếng trên mạng, chưa nói đến việc nằm sâu trong rừng, xung quanh là hoa thơm chim hót mà phong cách kiến trúc cũng cực kỳ đặc sắc, thiết kế hình chóp với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-trung-mien-an-tam/1732226/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.