Những gì Khương Dũ trải qua đều được Niên Bách Tiêu sau này kể lại cho anh ta, bởi vì hình ảnh cuối cùng trong ký ức của anh ta vẫn dừng lại ở phòng studio.
Theo lời kể của chính anh ta, lúc đó anh ta ra khỏi phòng studio, định bụng rít một điếu thuốc, hóng chút gió cho thoáng khí, nhưng vừa ra khỏi đó không bao lâu đã chẳng biết gì những chuyện lúc sau nữa.
Khống chế con người trong vô hình, hoặc là do âm thanh gây ra, hoặc là do mùi hương gây ra.
Phán đoán dựa theo những gì Khương Dũ trải qua, đầu tiên hung thủ đã lợi dụng sóng âm, sau đó tiếp tục lợi dụng mùi hương để khiến Khương Dũ chìm vào hôn mê. Khi hỏi vì sao Khương Dũ nhất định phải đi ra ngoài, Khương Dũ cũng chẳng thể lý giải được, sau cùng nói: "Chỉ bỗng dưng cảm thấy rất ngột ngạt, rất bí bách, sốt sắng muốn ra ngoài hít thở không khí."
Không cần bàn cãi, chắc chắn là hung thủ đã động chân động tay.
Trong khoảng thời gian Lục Nam Thâm hôn mê, Khương Dũ đã trở thành khách thường xuyên ở đây, dù sao thì cũng rảnh rỗi, Niên Bách Tiêu tranh thủ mang Khương Dũ ra làm nơi trút giận, chỉ cần Khương Dũ ngồi xuống bên cạnh Lục Nam Thâm là Niên Bách Tiêu sẽ bắt đầu màn biểu diễn của anh ấy.
Dù không sống động như thật thì chắc chắn cũng thêm mắm dặm muối, hình dung khu rừng kia không khác gì một địa ngục, đặc biệt là đoạn Lục Nam Thâm đã gỡ thuốc nổ như thế nào để cứu anh ta, Niên Bách
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-trung-mien-an-tam/1732276/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.