Hàng Tư đang tập trung đối phó với một kẻ duy nhất.
Lúc trước khi còn ở trong thung lũng chết chóc, Lục Nam Thâm đã biết thân thủ của cô không tệ, nhưng việc đối phó với con lợn vòi lúc ấy còn chưa thể hiện quá nổi bật. Hôm nay thì khác, đối mặt với một tên lính đánh thuê hung hăng, mỗi một chiêu thức của cô đều vững, chuẩn và mạnh, không có chiêu nào hời hợt, hoàn toàn tập trung vào việc đốn ngã đối phương.
Nhưng kẻ đang đối phó với Hàng Tư lại chỉ muốn nhắm vào Lục Nam Thâm. Có lẽ vì cảm giác anh hơi mong manh, yếu đuối, nên hắn cứ thế lao đến. Hàng Tư nhanh tay nhanh mắt kéo giật đối phương lại, không ngờ vào lúc kéo ngược cổ áo của hắn lại đã nhìn thấy một màu xanh nhức mắt trên gáy hắn. Góc này vừa hay đón ánh đèn xe, hình xăm màu xanh lại càng trở nên sắc nét hơn.
Hàng Tư dường như bị thảng thốt, tay buông ra trong vô thức, cả người ngã bệt xuống đất, trong phút chốc mất hết ý chí chiến đấu. Kẻ đó gào lên rồi lao về phía Lục Nam Thâm, nhưng anh nhanh lẹ né đi, bóp mạnh gáy của hắn rồi đánh rất mạnh vào lưng hắn. Phần phổi sau lưng rất yếu, đối phương chịu cú đánh xong lập tức khó thở, mất đi khả năng công kích.
Lục Nam Thâm tới kéo Hàng Tư, đang định đứng lên thì có một kẻ loạng choạng bò dậy tóm theo đồng bọn lao tới. Lục Nam Thâm liếc thấy. Nhìn dáng vẻ yếu ớt của hắn, tính công kích của hắn có lẽ cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-trung-mien-an-tam/1732341/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.