Lục Nam Thâm đã uống khá nhiều rượu, khi trở về phòng đã say rồi.
Đừng nghĩ rượu hoa mai nhẹ hơn các loại rượu ở bên ngoài, nó bốc rất chậm. Đây cũng là nguyên nhân nó vươn lên vị trí top một giữa vô số các loại rượu hoa quả ở thôn Mai Đường. Khi uống vào sẽ thấy mùi thơm mát, thanh thanh, hậu vị có vị ngọt, khiến người ta lại muốn uống tiếp, đến khi uống đã đời thì đã say mèm rồi.
Phải nói Lục Nam Thâm không phải là người quá thích uống rượu, thế nên dù có uống anh cũng rất biết kiểm soát. Sở dĩ hôm nay anh uống say được liên quan đến việc Hàng Tư mời rượu anh.
Lục Nam Thâm cũng rất nghe lời, Hàng Tư mời thì anh uống, đầu mày không nhíu lại dù chỉ một giây. Kết quả, Niên Bách Tiêu thấy anh có hứng nên cũng uống kha khá, chưa đến mức say mèm như Lục Nam Thâm nhưng cũng đã ngà ngà.
Trần Diệp Châu có tửu lượng tốt, nói theo lời của anh ta thì: Có lúc bị vụ án giày vò đến đau đầu, tôi cũng nhấp nhám chút rượu cho dịu bớt, có lúc phá được án, vui mừng cũng làm một ly. Nhưng tửu lượng của tôi sinh ra đã vậy, tôi mà ham rượu chè thì còn phá án cái gì nữa.
Niên Bách Tiêu kêu đau đầu ầm ĩ rồi trở về phòng, Phương Sênh lập tức giữ Hàng Tư lại. Tranh thủ lúc Trần Diệp Châu kéo Lục Nam Thâm về phòng, cô ấy hỏi cô, "Cậu cố tình chuốc say Lục Nam Thâm, vì sao vậy? Không lẽ ngày mai cậu định đi thay anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-trung-mien-an-tam/2767149/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.