Tang Dao Dao lập tức ngừng khóc, mắt sáng lên như sao, đưa cho ta một cái túi hương: "Ngươi chỉ cần đặt nó dưới gối khi ngủ tối nay là được!"
Tang Dao Dao nói rằng ta có thể gặp Lục Mạnh Niên vào buổi tối. Nhưng ta đợi mãi đến khi buồn ngủ díu cả mắt cũng chẳng thấy bóng dáng một ai.
Lại bị lừa rồi. Ta tức giận nghĩ bụng. Nhưng đến nửa đêm, ta mơ mơ màng màng chợt cảm thấy bên giường mình có thêm một người.
Ta giật mình kinh hãi. Nhưng còn chưa kịp có bất kỳ phản ứng nào. Hắn ta đã quen hơi bén tiếng trèo lên giường ta, động tác thuần thục ôm lấy eo ta. Giọng nói trầm thấp quen thuộc vang lên bên tai: "Nương tử..."
Ta: "???"
Trước đây toàn gọi "tiểu thư", "Tạ Ngu".
Mãi mới dụ dỗ được hắn gọi một tiếng "A Ngu", vừa gọi xong thì mặt đã lạnh tanh, môi mím chặt như thể ta đã chiếm được món hời lớn lắm vậy. Kết quả là tối nay lên giường ta lại gọi "nương tử" hết lần này đến lần khác?
Rốt cuộc là ai mặt dày mày dạn!
Ta nén cơn giận, muốn xem thử Lục Mạnh Niên rốt cuộc muốn giở trò gì. Nhưng không ngờ hành động của hắn càng lúc càng quá đáng. Cọ tới cọ lui còn chưa đủ. Thậm chí còn muốn dùng cả tay ta?!
Nhớ lại lúc trước ở chỗ Lục Mạnh Niên, mỗi tối ta đều ngủ say như chết, sáng dậy thì tay lại vô cùng mỏi. Ta vốn dĩ cho rằng là do đánh nhau với sâu bọ nên bị vậy.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tue-nien/1958897/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.