Lục Mạnh Niên vốn dĩ được mua về làm "phu quân xung hỉ",
Địa vị trong phủ cũng chỉ hơn người ở một chút. Mà hắn vốn dĩ cũng có thể sớm quay về kinh thành, nhưng đều bị phụ thân giữ lại, Bởi vì người lo lắng Lục Mạnh Niên rời đi, ta sẽ lại trở về bộ dạng ốm yếu, bệnh tật như trước kia.
Vậy mà ta chưa từng biết đến những chuyện này. Tất cả bọn họ đều giấu diếm ta.
Chẳng trách Lục Mạnh Niên lại không thích ta, chẳng trách Tang Dao Dao lại đỏ mắt mắng ta là đồ tai họa, hại thảm Lục Mạnh Niên, chẳng trách Lục Mạnh Niên lại thích Tang Dao Dao đến vậy.
Nụ cười gượng gạo cuối cùng cũng không thể duy trì được nữa. Ta không muốn biết hai người họ ra ngoài xem hội đèn đẹp đôi đến mức nào, tình cảm sâu đậm ra sao, dứt khoát ném chiếc ngọc bội sang một bên rồi nằm sấp xuống bàn, ngẩn ngơ nhìn chiếc túi thơm vẫn còn dang dở trên tay.
Sống mũi đột nhiên cay xè. Ta nhớ phụ thân rồi. Những chuyện phụ thân đã làm với Lục Mạnh Niên, suy cho cùng cũng là vì ta, nhưng cũng chính vì ta mà người mới rơi vào kết cục bi thảm như vậy.
Đợi phụ thân trở về, ta nhất định phải—
"Nàng đây là... đang khóc nhè sao?"
Chiếc túi thơm trong tay ta đột nhiên bị giật mất. Người vừa đến cẩn thận quan sát một lượt rồi bật cười.
“Ta hiểu rồi, nàng là bị cái túi thơm xấu xí này làm cho khóc đúng không?"
"Tiêu Hoài Phong!"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tue-nien/1958926/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.