Trương Vi nhìn Kiều Thời rồi lại liếc sang Hứa Dịch đang ngã trên người cô.
Thế này là thành công rồi à? Nhưng sao Kiều Thời vẫn chưa tỉnh lại?
Không ai trong hai người có thể trả lời câu hỏi của cô ấy.
Trương Vi cũng muốn hỏi thử máy tạo giấc mơ, nhưng tiếc rằng cái máy vừa rồi còn hoạt động vô cùng dữ dội giờ đã mất tín hiệu hoàn toàn, không còn chút hồi âm nào.
Không chỉ âm thanh vận hành của máy biến mất, mà ngay cả ánh sáng xanh u ám luôn phát ra từ rìa máy cũng mờ dần, khiến toàn bộ thiết bị hòa vào màn đêm u tối.
Nó đang diễn giải hoàn hảo cho câu "thật sự không còn một giọt nào".
Có thể thấy, dù máy tạo giấc mơ chưa chết thì cũng đang thoi thóp.
Không thể trông mong vào nó nữa, Trương Vi đành gạt Hứa Dịch sang một bên, rồi quan sát kỹ tình trạng của Kiều Thời.
Mạch ổn định, cơ bắp thả lỏng. Dù có lớp mặt nạ của máy tạo giấc mơ ngăn cách nhưng Trương Vi vẫn có thể mơ hồ nghe thấy hơi thở đều đặn của Kiều Thời. Nhịp thở này… sao lại có cảm giác giống như cô chỉ đơn giản là đang ngủ thôi vậy?
Không thể nào không thể nào, có người vẫn ngủ ngon được trong hoàn cảnh thế này sao?!
Nhưng Trương Vi nghĩ lại, người làm chuyện này là Kiều Thời thì rất hợp lý.
Lúc trước, trong hành lang vô tận, khi tất cả đều căng thẳng tranh nhau làm kẻ mạnh để tránh bị đào thải, Kiều Thời lại thản nhiên trèo lên giường đánh một giấc.
Nếu không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tui-khong-co-bi-dien-trung-ap-tieu-trinh-trinh/2964843/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.