Giới vực khiến nhận thức của con người bị vặn vẹo là hiện tượng thường thấy.
Chẳng qua phương thức, mức độ và tính nguy hiểm của nhận thức bị vặn vẹo do các giới vực khác nhau gây ra là không giống nhau.
Ví dụ như ở trong trang trại chăn nuôi núp dưới bóng một công ty kia, con người ta sẽ trở nên ngoan ngoãn và biến thành trâu ngựa sau khi được cho ăn tiền lương. Giúp họ thoát khỏi sự ảnh hưởng của tiền lương trước khi nhận thức của họ hoàn toàn bị bóp méo, thì sau đó bọn họ vẫn có thể từ từ khôi phục lại như bình thường.
Ví dụ như ở thôn không người, nhận thức của các thôn dân cũng bị sai lệch nhẹ về, bọn họ sẽ làm như không thấy nhiều tình huống rất không bình thường.
Sau khi thôn không người bị ăn, bọn họ đều đột ngột bừng tỉnh.
Nhưng tình huống của Mắt Kính rõ ràng nghiêm trọng hơn.
Anh ấy không phải người bình thường, anh ấy biết khái niệm nhận thức bị bóp méo, hơn nữa còn có thể dùng năng lực để tự bảo vệ chính mình. Nhưng đã thoát khỏi giới vực một thời gian rồi mà anh ấy mãi vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại.
Đây không phải dấu hiệu khả quan. Tất nhiên, cũng có khả năng "giới vực bị hủy diệt, tình trạng nhận thức bị bóp méo của Mắt Kính sẽ biến mất”.
Có điều, Lý Văn không muốn để Mắt Kính mạo hiểm, anh ta không muốn hy sinh bất cứ thành viên nào của đội. Đặc biệt là khi Kiều Thời trở về sau khi biến mất càng khiến Lý Văn ý thức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tui-khong-co-bi-dien-trung-ap-tieu-trinh-trinh/2964901/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.