Nếu như một giây đồng hồ trước đó tâm hồn tôi như đang ở trên thiên đường, thì một giây đồng hồ tiếp theo như đang ngồi trên nóc ô tô, bỗng nhiên bị rơi xuống, tôi nói với mình phải nhìn thoáng một chút, dù sao cũng có nguyên nhân của sự việc, có thể do người phụ nữ đó uống nhiều nên anh chỉ bị động để lại dấu vết như thế. Đây có lẽ là việc thường xuyên của một người vợ trong giới thời trang, thường xuyên phải đối mặt với tình huống này, giống như mẹ tôi nói môi trường trong giới thời trang rất hỗn loạn, chỉ được mấy người ở trong bùn mà không bị nhiễm bẩn, Nghê Lạc Trần là một người như thế.
Nhưng tuy là nói như vậy nhưng trong lòng tôi không có cách nào buông được, tôi nghĩ bất cứ người vợ nào ở trong tình huống này đều không thể thờ ơ.
“Sao thế, chuyện gì vậy?”
Nghê Lạc Trần dường như cảm giác được có chuyện gì, cúi đầu dùng đôi môi mềm mại áp tới, nếu là ngày thường, thì âm cuối kia chắc hẳn là mê hoặc vô cùng.
Thậm chí khiến cho lòng người run rẩy, nhưng lúc này đây tôi hoàn toàn cảm nhận không được. Tôi hơi xoay mặt qua chổ khác, hơi từ chối “ Buông em xuống đi.”
Giọng nói của tôi rất bình tĩnh, tôi tự nhận là mình che giấu rất tốt, quả nhiên anh cười cười, nói “ Anh đi tắm trước, để tẩy sạch toàn bộ mùi rượu trên thân thể đã”
Thực ra mùi rượu trên người anh là mùi rượu nho ngọt, tôi không những không phản cảm, ngược lại còn có chút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuyet-lac-tran-duyen/808413/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.