8.
Từ sau buổi tiệc hải đường, hậu cung dường như vẫn yên bình như cũ.
Nhưng ai cũng biết, trong cung cấm này, những cơn sóng ngầm chưa bao giờ nghỉ ngơi, chúng chỉ đang ẩn mình dưới mặt nước, chờ thời trồi lên.
Danh phận của nàng vẫn là Thần phi, nơi ở vẫn là điện Hợp Hoan, chỉ là giờ đây, quá khứ của nàng đã bị lôi ra bàn tán khắp cung, lời đồn cứ thế loan truyền, một truyền mười, mười truyền một trăm, cuối cùng khiến hậu cung dậy sóng.
Không nhớ bắt đầu từ khi nào, Tạ Quân cũng dần vắng bóng nơi điện Hợp Hoan.
Có lần hiếm hoi định ở lại, lại trùng hợp gặp chuyện Dương Tiệp dư phát bệnh tim, khiến hắn vội vã rời đi trong đêm.
Từ đó về sau, nếu muốn gặp Chi Ninh, hắn chỉ sai người đến đón công chúa, không còn tự mình đến nữa.
Những chuyện này, Yên Tịch Lam hiểu rất rõ.
Nàng biết, từ lâu đám phi tần đã đỏ mắt với sủng ái mà nàng nhận được.
Một khi quá khứ bị đào bới ra trong buổi yến tiệc, thì sẽ chẳng ai bỏ qua cơ hội đạp nàng xuống bùn.
Giờ đây, từng lời đồn, từng lời gièm pha, đang từng ngày len vào tai Tạ Quân.
Mà một khi hắn đã nghe vào lòng, thì sẽ chẳng còn ai đứng về phía nàng nữa.
Chỉ là, điều này lại hợp ý nàng.
Nếu hắn không đến, nàng liền cho Tố Ngọc lấy ra những thứ đã chuẩn bị từ trước.
Chẳng bao lâu, trong tẩm điện của Yên Tịch Lam liền xuất hiện một cây đàn không hầu (loại đàn thời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuyet-phu-cung-tam-tham-luc-vu/2721964/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.